Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta Lỡ Ngủ Nhầm Hoàng Thượng Rồi - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-08-29 23:01:20
Lượt xem: 3,240

Mọi người vỗ tay tán thưởng.

Hoa rơi đầy đất, Cố Yến Chi chắp tay nhìn ta.

"Yến Chi vì kiêu ngạo, đã làm lỡ duyên xưa, hối hận không kịp."

"Hôm nay nhắc lại lời hứa cũ, mong được nắm tay cùng sống trọn đời, không phụ nhau."

Ta cảm thấy mặt nóng lên, không biết từ chối thế nào. Đúng lúc thấy Tử Dạ đứng gần đó, tay đặt sau lưng. Gương mặt vốn thanh tú của chàng đã trở nên u ám, khí lạnh tỏa ra khiến người ta sợ hãi.

Ta vội đặt chén rượu xuống, tiến lên đón chàng.

"Tử Dạ, sao chàng lại đến đây?"

Lúc đó, ta nghe thấy tiếng của Cố Yến Chi và những người khác.

"Chúng thần tham kiến Hoàng Thượng."

Ta quay lại, mọi người trong sân đều quỳ xuống. Ta nhìn về phía Tử Dạ.

"Hoàng... Hoàng Thượng?"

7

Khi mọi người tản đi, ta đơn độc quỳ gối trong thư phòng.

Tử Dạ... Hoàng Thượng ngồi lên chỗ của ta, từ trên cao nhìn xuống ta.

Nếu ta biết chàng là Hoàng Đế, hôm ấy tại Quốc Tử Giám, ta nhất định sẽ không gây phiền toái cho chàng.

"Tiên sinh có phải đã hối hận rồi không?"

Thanh âm như vàng ngọc hỏi ta. Ta nhất thời lặng người, không biết đáp lại thế nào.

"Trước đây trẫm hỏi nàng điều gì, nàng đã nghĩ xong chưa?"

Ta đầu óc trống rỗng, có lẽ vì lo lắng mà quên mất Tử Dạ đã hỏi ta điều gì.

"……"

"Cái gì cơ?"

Tử Dạ một tay ôm ta lên bàn viết, đôi mắt sâu lắng chất vấn -

"Đã ngủ với trẫm bao nhiêu lần, còn không chịu cho trẫm một danh phận? Hửm?"

Mũi chàng thẳng tắp, hàng mi dài đến mức có thể nhẹ quét trên mí mắt ta, không khí tràn ngập mùi hương nam tính.

Ta không kìm được, nhẹ nhàng hôn lên môi đỏ của Tử Dạ.

Thơm thơm, mềm mại.

Chàng mắng ta, "Nàng thật quá đáng!"

Ta nhẹ nhàng dùng môi lướt qua khóe miệng chàng.

"Nếu không cho phép mà vẫn bị làm như vậy, chàng có thể làm gì ta?"

Khi nụ hôn kết thúc, thân thể Tử Dạ nóng rực, ta mới hài lòng rời khỏi chàng.

“Chàng nói đi, hôm nay... có phải là chàng đang ghen không?"

"Ta và Cố Yến Chi đã từng hủy hôn, nhất định không thể thành đôi."

"Hơn nữa, khí chất và diện mạo của hắn đều kém xa Tử Dạ, ta không hề bị hắn làm động lòng."

Tử Dạ n.g.ự.c phập phồng kịch liệt, quay đầu đi. Sau đó lại nhìn về phía ta, ánh mắt như chú chó con ướt át.

"Vậy mà nàng vẫn cùng hắn uống rượu làm thơ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ta-lo-ngu-nham-hoang-thuong-roi/chuong-6.html.]

"Hôm nay là tiệc xuân, có nhiều bạn bè ở đó, sao lại biến thành ta chỉ cùng hắn uống rượu và làm thơ?"

"Nếu chàng không thích, lần sau ta sẽ không làm như vậy nữa, được không?"

Ta từ ngăn kéo bàn viết lấy ra một món quà đã chuẩn bị từ lâu, đưa cho Tử Dạ. Đó là một miếng ngọc bích tinh xảo, khắc cảnh trúc dưới ánh trăng.

Chính là ẩn chứa tên của ta và Tử Dạ.

"Khi ta nhận được tiền thù lao, ta lập tức đến Ngọc Lâm Các, đặc biệt làm cho chàng đó."

"Tốn hết ba nghìn lượng bạc, đủ để mua một nửa ngôi nhà rồi."

Tử Dạ nhận lấy miếng ngọc bích, môi chàng mím lại, hai tay ôm chặt lấy eo nhỏ của ta.

"Thanh Như, hãy làm Hoàng Hậu của trẫm nhé."

"Trẫm không giống như Cố Thám Hoa, trẫm chỉ có một tấm chân thành đối với nàng."

Ta hít một hơi thật sâu. Không biết từ chối Hoàng Đế có thể bị tịch thu tài sản, giam cầm, hay xử án không.

Nhưng cung điện sâu kín, hoa đỏ trăm ngàn, những nỗi buồn không chỗ chất chưa. Thực sự không phải nơi tốt cho nữ tử.

Ta nghĩ ra một kế, quỳ trước mặt Tử Dạ.

"Hoàng Thượng, Thanh Như là nữ nhân ghen tuông nhất thế gian."

"Nếu Hoàng Thượng cưới Thanh Như làm Hoàng Hậu, tuyệt đối không thể cưới nữ nhi của các vương công đại thần, ngay cả cung nữ trong cung cũng không được sủng hạnh."

"Thanh Như từ nhỏ đã quen sống phóng túng."

"Nếu Hoàng Thượng cưới Thanh Như làm Hoàng Hậu, mỗi năm nhất định phải cho Thanh Như ra khỏi cung hai lần, đi chơi và gặp gỡ bạn bè."

Thấy Tử Dạ chỉ cười mà không nói gì, ta quyết định phát ra chiêu thức tuyệt đối không thể chấp nhận với nam nhân.

"Thanh Như sống bằng nghề vẽ tranh, trong ba năm chỉ muốn chuyên tâm vào việc vẽ tranh, hiện tại không có ý định sinh con."

"Nếu Hoàng Thượng cưới Thanh Như làm Hoàng Hậu, phải chuẩn bị sẵn sàng cho ba năm không có con."

Chưa dứt lời, bên kia đã vang lên một tiếng đáp lại dứt khoát.

"Được rồi!"

"……"

Ta nghiêng người, đã ngã xuống đất.

Thực sự không hiểu, khâu nào đã xảy ra sai lầm.

Nụ hôn của Tử Dạ rơi xuống môi ta, lời nói tràn đầy khiến mặt ta đỏ bừng và tim đập nhanh.

"Nàng đã lấy đi lần đầu tiên của trẫm, còn có ý định muốn chạy sao?"

8

Ông chủ Thẩm ở phố văn phẩm nói rằng có một đợt giấy và màu vẽ mới, bảo ta đến xem thử.

Xe ngựa của Lâm Phủ vừa rời khỏi ngõ, ta liền thấy một bóng dáng quen thuộc, đó là tiểu thư Tống Minh Ngọc của Phủ Tể Tướng.

Nàng mang theo một túi nhỏ, trên mặt có chút bụi bẩn. Nàng đang chăm chú nhìn những chiếc bánh bao và bánh màn thầu nóng hổi trên quầy, không rời mắt, rõ ràng là đói lắm.

Ta bảo người đánh xe dừng lại bên nàng, kéo rèm xe lên hỏi nàng.

"Sao ngương lại lạc lõng một mình ngoài đường thế này?"

Tống Minh Ngọc thấy ta, thắt chặt túi của mình, tức giận đáp.

"Hoàng Thượng giờ không chọn tú nữ nữa, mẫu thân ép ta gả cho đệ đệ của người là Nhị Hoàng Tử."

"Ta đâu phải là món đồ trang trí, hôm nay gả cho người này, ngày mai gả cho người khác!"

Loading...