Ta Luân Phiên Làm Hoàng Hậu Ở Bảy Nước - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-08-13 10:22:28
Lượt xem: 1,923
Ta thật sự nghi ngờ, rốt cuộc đây là một thế giới hư ảo ra sao.
Đêm vắng lặng, trăng sao thưa thớt, chỉ cần khép hờ đôi mắt, ánh trăng cũng như biến hình.
Ta tựa vào vai Tiểu Hàn, hỏi hắn vì sao lại yêu ta.
Tiểu Hàn cúi nhìn ta, ánh mắt vừa dịu dàng vừa kiên định.
"Ta chẳng biết nói sao nữa, có lẽ là vừa gặp đã thương. Khi nàng không có ở đây, ta chỉ biết ngóng trông nàng mà thôi."
Điều này cũng gần giống với những gì ta nghĩ.
Không có lý do, cũng chẳng thể kiểm soát được con tim xao xuyến.
Ta nói đùa: "Vậy nếu ta thật sự qua lại với bảy người cùng một lúc, ngươi cũng sẽ rộng lòng tha thứ cho ta sao?"
Ta rõ ràng cảm nhận được thân thể hắn khựng lại.
Tiểu Hàn im lặng hồi lâu, siết chặt ta trong vòng tay, ta gần như không thể thở được.
"Ta không biết, nhưng ta chỉ muốn giam nàng lại, không cho nàng gặp bất kỳ ai khác."
Có lẽ đây chính là bản tính của Tiểu Hàn.
Chưa đầy ba tháng sau, Tiểu Ngụy đã trở về bẩm báo.
"Có một tin mừng và một tin dữ, nàng muốn nghe tin nào trước?"
Ta đáp: "Tin mừng."
Tiểu Ngụy liền lấy ra hiệp ước của bảy nước, lần lượt trải ra trên bàn.
"Nhờ sự nỗ lực không ngừng của ta, bảy nước đều đã đồng ý."
Không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi đến vậy.
Chuyện lạ tất có nguyên do, ta có linh cảm chẳng lành.
"Vậy còn tin dữ là gì?”
Tiểu Ngụy ấp úng, chần chừ một lát rồi nói: "Ta vẫn nên nói thêm một tin mừng nữa. Ta đã thâm nhập vào bốn nước, phát hiện bọn họ cũng có triệu chứng giống ta, không tự chủ được mà say mê nàng. Ta đã thẳng thắn nói rõ chuyện nàng một nữ gả cho bảy nước, bọn họ tuy sắc mặt khác nhau, nhưng đều không hề nhắc đến chuyện từ hôn nửa lời."
Ta vịn vào góc bàn, gần như không thể đứng vững.
"Vậy, tin dữ là gì?"
Tiểu Ngụy tránh ánh mắt ta.
Hắn cứ lùi dần, lùi ra tận cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ta-luan-phien-lam-hoang-hau-o-bay-nuoc/chuong-11.html.]
"Ta vốn đã chuẩn bị nhiều lời lẽ, nhưng để theo đuổi hiệu quả cao, ta đã ám chỉ bọn họ, nói rằng..."
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Ta đã khó thở.
Hắn đứng ngoài cửa.
"Ta nói, không chỉ thiên hạ mới được luân phiên."
"Ta g.i.ế.c ngươi!"
Ta chộp lấy đồ trên bàn, bất kể là gì, ném về phía hắn.
Tiểu Ngụy nhanh nhẹn né tránh.
Hắn bảo ta đừng vội tức giận.
Bởi vì điều khiến ta càng tức giận hơn còn ở phía sau.
Thời gian bảy nước kết minh, chỉ là ba ngày sau thôi.
Sau khi biết chuyện này, cha là người vui mừng nhất.
Ông cho rằng, mặc dù sự việc phát triển không như dự tính, nhưng ta vẫn hoàn thành đại nghiệp thống nhất và mở rộng hậu cung.
Ta nhìn cha chằm chằm.
Có một câu hỏi ta muốn hỏi ông ấy từ lâu rồi.
"Cha, từ nhỏ người đã dạy con thống nhất thiên hạ, tại sao lại muốn con gả cho bảy vị phu quân, chẳng phải điều này tự mâu thuẫn sao?"
Cha nói: "Bởi vì con chưa từng đọc truyện nam chính, nội dung đều là như vậy cả."
Ta hỏi ngược lại ông: "Điều này càng không hợp lý. Con là nữ nhi, người lại nuôi dạy con như nam chính?"
Cha thở dài nói: "Cha không đọc truyện nữ chính, con có thể thông cảm cho cha không?"
Ta nhìn chằm chằm vào mắt ông, nghiến răng nghiến lợi nói: "Vậy ra, đây căn bản không phải là thế giới hư cấu, mà là thế giới trong tiểu thuyết, người đã biết từ lâu, đúng không?"
Cha bị ta dọa đến run rẩy, người xấu hổ cúi đầu xuống.
“Ta có một tin lành và một tin dữ, con muốn nghe điều nào trước?"
Lần này ta muốn nghe tin dữ trước.
Cha ta ấp úng mãi.
"Nói tin dữ trước, e rằng tin lành chẳng còn. Vậy ta xin nói tin lành trước."
Ta đập bàn: "Nói tin dữ ngay!"