Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta và Hoàng thượng cùng xuyên không - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-08-10 08:57:10
Lượt xem: 981

"Hoàng thượng, dấu hiệu nhận biết góc vuông là gì?"

 

"Cái đệch? Ngươi cũng vậy à??"

 

"Ừm ừm!" Ta kích động chen qua An công công, chìa hai tay về phía Hoàng thượng.

 

"Ngươi còn nhớ nội dung quyển 184 của 'Tư trị thông giám'* không? Ta nghĩ mãi không ra, mất ngủ hai ngày rồi." Hoàng thượng nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, nhìn ta đầy nước mắt.

 

"Ơ... Không nhớ ra thì thôi vậy."

 

Ta rụt tay về.

(*Tư thông trị giám: một cuốn biên niên sử quan trọng của Trung Quốc, có 220 quyển.)

 

 1.

 

Tối hôm đó, Hoàng thượng triệu ta thị tẩm.

 

"Ta có ba yêu cầu!"

 

Hoàng thượng vừa bước vào cửa đã bị câu nói của ta dọa cho giật mình.

 

"Ta có thể ngủ dưới đất hoặc trên trường kỷ, ngươi cứ ngủ trên giường, ta sẽ không thật sự thị tẩm đâu. Yên tâm đi." Hoàng thượng ngừng một chút, "Hay là ngươi ngủ trên giường đi."

 

Ta hơi áy náy: "Chúng ta có thể thay phiên nhau ngủ trên giường, dù sao ngươi cũng là Hoàng thượng."

 

"Ngươi mới xuyên không đến à?" Hoàng thượng ôm chăn trải giường dưới đất cho mình.

 

Ta xuống giường giúp hắn: "Không, lâu rồi, cũng gần năm tháng rồi."

 

"Không thể nào, còn lâu hơn cả ta, ta mới đến một tháng." Hoàng thượng ngồi xếp bằng, "Sao ta không phát hiện ra ngươi cũng là người xuyên không nhỉ?"

 

"Ngươi không phải là không phát hiện ra ta cũng là người xuyên không," ta thành khẩn nhìn hắn, "mà là ngươi đơn thuần không phát hiện ra con người ta."

 

"Không không không, ta có ấn tượng với ngươi, ngươi chẳng phải là... cung nữ ở Ngự hoa viên sao?"

 

"Ta là Giang Thái nữ..."

 

"Ha, ngại quá ngại quá." Hoàng thượng chỉ vào tóc ta, "Ta chỉ là thấy cách ăn mặc của ngươi không giống phi tần thôi. Nhưng mà thẩm mỹ của người thời đại này không giống chúng ta, thông cảm thông cảm."

 

Ta là người c.h.ế.t vì sĩ diện, vì vậy không nói gì thêm.

 

Nhưng mà lý do thực sự là, ta không biết búi tóc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ta-va-hoang-thuong-cung-xuyen-khong/chuong-1.html.]

Giang Thái nữ địa vị thấp kém, lại không được sủng ái, ngay cả cung nữ duy nhất bên cạnh ta cũng lười hầu hạ ta, thường thường ta thức dậy rồi mà nàng ta vẫn còn đang ngủ.

 

Ta chỉ có thể tự mình chải đầu.

 

Rất nhiều lúc còn chẳng bằng không chải.

 

Vì vậy, trong bữa tiệc cung đình hôm đó, khi nghe thấy Hoàng thượng ngâm nga một bài thơ của của Chủ tịch trong "Tân Viên Xuân - Tuyết", ta kích động đến mức muốn lao ngay đến trước mặt hắn, đọc thuộc lòng ba trăm bài thơ Đường, tiện thể hỏi vay hắn ít tiền.

 

Ta đã quá nghèo rồi.

 

Từ lúc đó trở đi, ngày nào ta cũng nghĩ cách tiếp cận Hoàng thượng.

 

Người không biết còn tưởng ta thích hắn lắm đấy...

 

Lần đầu tiên, ta đến Ngự thư phòng, nói là có việc cầu kiến Hoàng thượng.

 

An công công chặn ta ở cửa, nói địa vị của ta quá thấp kém không được vào.

 

Ta nói, công công, người cho ta vào đi, ta đảm bảo sau này sẽ không thấp kém như vậy nữa.

Anan

 

Công công nói, hơ, Giang Thái nữ thật là có chí khí.

 

Ta không phải có chí khí, ta chỉ đơn thuần vì cơm là sắt, thép là gạo, một bữa không ăn là đói đến cồn cào ruột gan.

 

Mà ta đã bốn tháng chưa được ăn no rồi. Thức ăn của Thái nữ toàn thứ gì ấy, dù sao cũng là phi tần của Hoàng thượng, vậy mà ăn còn không bằng căn tin trường ta.

 

An công công vẫn không cho ta vào, ta chỉ có thể ba bước ngoái đầu nhìn lại mà rời đi.

 

Nỗi nhớ quê hương là một tòa cung điện tối đen như mực, ta ở bên ngoài, Hoàng thượng ở bên trong.

 

Lần thứ hai là ở cửa cung Hoàng hậu.

 

Hôm đó là Tết Trung thu, Hoàng thượng đến cung Hoàng hậu dùng bữa. Ta vẫn tự biết thân biết phận, không dám xông vào, chỉ đứng ở cửa chờ đợi.

 

Kết quả lại bị An công công nhìn thấy.

 

Ta thật sự là không hiểu nổi, hắn thân là thái giám thân cận của Hoàng thượng, không ở bên trong hầu hạ, chạy ra ngoài nhìn chằm chằm ta làm gì?

 

Hắn đi đến cửa nhìn chằm chằm ta, ta lùi về sau một bước.

 

Hắn dịch sang một bên tiếp tục nhìn chằm chằm ta, ta lại lùi về sau một bước.

 

Hoàng thượng còn chưa dùng bữa xong, ta đã từ cửa cung Hoàng hậu lui đến tận hậu viện Thái y viện.

Loading...