Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta và Hoàng thượng cùng xuyên không - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-08-10 09:27:25
Lượt xem: 482

Ta nói yên tâm đi An công công, ta sẽ thay Hoàng thượng chăm sóc ngươi thật tốt.

 

Hắn sợ hãi quỳ xuống đất dập đầu với ta.

 

À đúng rồi, chuyện như vậy sao có thể nói thẳng ra được chứ?

 

Lỗi tại ta lỗi tại ta.

 

Tề Mục đi rồi, ta lại chỉ có thể ăn đồ ăn của Ngự thiện phòng.

 

Thật sự rất khó ăn.

 

Ta buồn chán, liền kéo An công công trò chuyện.

 

"Nương nương muốn hỏi gì, nô tài nhất định biết gì nói nấy."

 

Ta suy nghĩ một chút: "Hoàng thượng đối xử với ngươi tốt không?"

 

An công công sững người, hiển nhiên không ngờ ta sẽ hỏi câu này.

 

"Hoàng thượng là một minh quân nhân từ, đối với nô tài chúng ta vô cùng hòa nhã." An công công cười nịnh nọt, "Nhưng nếu nói tốt, Hoàng thượng đối với nương nương mới là thật sự tốt, nếu không phải là nương nương thị tẩm, Hoàng thượng luôn hỏi một câu nương nương đã nghỉ ngơi chưa, hôm nay đã làm gì, có bị người khác bắt nạt không."

 

Lần này đến lượt ta kinh ngạc.

 

"Thật sao." Ta tự lẩm bẩm, "Hắn hỏi những chuyện này làm gì?"

 

"Đương nhiên là sợ nương nương sống không thoải mái trong cung, Hoàng thượng tuy quốc sự bận rộn, nhưng trong lòng luôn nhớ đến nương nương."

 

Nhớ đến ta sao?

 

Có lẽ là quen với việc nương tựa lẫn nhau nơi đất khách quê người.

Anan

 

"Hoàng thượng còn thường xuyên khen nương nương." An công công cười ranh mãnh.

 

Ta tỏ vẻ hứng thú: "Khen ta? Khen ta cái gì?"

 

Thật sự không biết ta còn có điểm nào đáng để hắn khen ngợi.

 

"Không xong rồi nương nương! Có tin từ ngoài cung, nói ngựa của Hoàng thượng bị giật mình, xe ngựa bị lật ở ngoại ô!"

 

Một bóng người toàn thân đầy tuyết lăn lộn chạy vào trong, làm rèm cửa ở cửa kêu leng keng.

 

"Đứng dậy nói chuyện cho đàng hoàng, nói rõ ràng." Ta phát hiện giọng nói của mình đang run rẩy.

 

Tiểu thái giám đó vừa khóc vừa nói một hồi lâu ta cũng không hiểu rõ ràng rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, ta chỉ có thể mờ mịt, lo lắng theo.

 

Sau đó, trợ lý tóm tắt An An lên tiếng: "Nương nương, xe ngựa bị lật, Hoàng thượng mất tích."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ta-va-hoang-thuong-cung-xuyen-khong/chuong-10.html.]

 

Thật sự không biết nhiệt độ cơ thể 37 độ là như thế nào mà có thể nói ra những lời lạnh lùng như vậy.

 

Ta đứng dậy đi ra ngoài, tức giận nói: "Vậy các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì! Mau phái thêm người đi tìm! Mới xuất phát không lâu, chắc chắn đi không xa, gọi hết thị vệ trong cung đi theo ta."

 

An công công chạy theo: "Nương nương, người ngàn vạn lần đừng đi! Nô tài sẽ phái người đi tìm, người hãy về cung chờ tin tức!"

 

Không được, ta phải đi.

 

Nhưng mà vừa ra khỏi cửa ta đã bị Quý phi và Đức phi chặn lại.

 

Ta ra tay trước: "Các ngươi cũng nghe được tin tức rồi chứ?"

 

Đức phi gật đầu: "Bản cung và Quý phi nương nương đang muốn đến tìm Giang Vinh hoa để hỏi ý kiến."

 

"Không cần hỏi nữa, ta đã chuẩn bị đi tìm người rồi, các ngươi muốn đi thì cùng đi."

 

Ta cảm thấy mình giống như một nữ anh hùng.

 

Nhưng mà bọn họ nhìn nhau, cuối cùng ăn ý nhường đường cho ta.

 

Thấy chưa mọi người, cái gì gọi là hoạn nạn đến thì chim cũng bay tan tác đây.

 

Sau khi tìm được Hoàng thượng nhất định phải nói móc mỉa hai người này một trận.

 

Thị vệ đưa chúng ta đến hiện trường vụ tai nạn.

 

Là một con dốc, xe ngựa từ trên dốc trượt xuống.

 

Ta cởi áo choàng ném xuống đất, làm một bộ động tác khởi động.

 

Còn chưa làm xong động tác vươn vai, thống lĩnh thị vệ đã không nhịn được nữa.

 

"Thuộc hạ đã phái thêm người đi tìm rồi, nương nương người làm ơn hãy ở trên này chờ đi, lỡ như người xảy ra chuyện gì, thuộc hạ còn phải đi tìm người nữa."

 

Ta nói ngươi có phải là coi thường ta không?

 

Hắn không nói gì.

 

An công công ép ta ngồi ở một chỗ khuất gió, thị vệ nhóm cho ta hai đống lửa để sưởi ấm.

 

Nhưng tinh thần trách nhiệm khiến ta không thể ngồi yên ở đây được.

 

Cuối cùng, nhân lúc An công công ngủ gật, ta lẻn ra ngoài.

 

Có những con chim sinh ra đã không thể bị nhốt trong lồng.

 

Mỗi một chiếc lông vũ của nó đều tỏa ra ánh sáng tự do.

Loading...