Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tài sản trong nhà - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-09-14 15:52:09
Lượt xem: 64

Ban đầu, Lưu Hiền đã quyết định kết hôn với một con gái nhà giàu nổi tiếng trong vùng. Dù bố tôi đã ly hôn, nhưng số tiền chia được cũng đủ để mua cho Lưu Hiền một căn nhà nhỏ 140m².

Cả gia đình họ hào hứng chuẩn bị cho đám cưới, ai ngờ đúng lúc này, bạn gái cũ của Lưu Hiền đã kiện cậu ta ra tòa. Hóa ra, Lưu Hiền đã lừa dối cô gái đó, nói rằng sẽ cưới cô ta. Nhưng sau khi quen người bạn gái hiện tại, cậu ta không hề do dự mà bỏ rơi cô gái.

Cô gái thất vọng đến mức muốn tự tử, nhưng được cha mẹ cứu kịp. Sau nhiều lần tìm Lưu Hiền để đòi lời giải thích không thành, cô ta đã nổi giận và kiện cậu ta ra tòa với lý do cưỡng h.i.ế.p trẻ vị thành niên.

Lúc đó, cô gái này chưa đủ 18 tuổi khi ở bên Lưu Hiền. Lưu Hiền nói rằng mình không biết cô ta chưa đủ tuổi, nhưng ngày tháng trên chứng minh thư rõ ràng, ai có thể cãi chối?

Vụ việc này đã gây ra một cú sốc lớn. Cô bạn gái nhà giàu hiện tại của Lưu Hiền nghe tin liền hủy hôn ngay lập tức. Đám cưới không thể diễn ra, và Lưu Hiền thậm chí có thể phải đối mặt với án tù.

Bố tôi đã đổ rất nhiều tiền vào vụ kiện nhưng không có kết quả. Cuối cùng, ông không còn cách nào khác ngoài việc gọi điện cầu cứu tôi, đứa con gái đang ở Vân Nam.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tai-san-trong-nha/chuong-7.html.]

Lý do rất đơn giản: vụ việc của Lưu Hiền đã lan truyền khắp mạng xã hội địa phương. Nhiều cô gái từng bị Lưu Hiền lừa dối tình cảm cũng lên tiếng tố cáo cậu ta, khiến cậu ta trở thành "chuột chạy qua đường" bị mọi người chửi rủa.

Chương 4

Trùng hợp thay, tôi lại là một tác giả mạng có chút tiếng tăm ở địa phương. Ý của bố tôi là muốn tôi dùng tài khoản mạng xã hội của mình để minh oan cho Lưu Hiền, tốt nhất là bỏ tiền thuê "thủy quân" (người tạo dự luận trên mạng) để giúp cậu ta gỡ gạc danh tiếng.

Nghe những lời này, tôi không nhịn được mà bật cười: “Sao bố lại chắc chắn rằng con sẽ giúp Lưu Hiền? Cậu ta tự làm tự chịu mới phải chứ? Con đã nói từ lâu rằng cậu ta đừng có gây chuyện bừa bãi bên ngoài. Bây giờ xảy ra chuyện thì phải tự chịu trách nhiệm.”

Bố tôi ở đầu dây bên kia vò tay, cười giả lả: “Con à, thằng Hiền còn nhỏ, bố nói thật, chuyện này do mấy đứa con gái đó không giữ thân, nếu sạch sẽ thì làm sao dính líu đến thằng Hiền được.”

“Lưu Hiền chỉ kém con ba tháng tuổi, sao bố lại dám nói cậu ta còn nhỏ chứ? Con nói cho bố biết, người lớn phải chịu trách nhiệm với lời nói và hành động của mình. Vụ này con sẽ không can thiệp.” Nói xong, tôi liền cúp máy!

Từ sau khi bố mẹ ly hôn, tôi không nể nang ông nữa. Nếu có chuyện gì không vừa ý, tôi sẽ thẳng thắn đáp trả. Lần này, bố tôi càng quá đáng, chỉ nghĩ đến việc giúp Lưu Hiền thoát khỏi tai tiếng mà không hề quan tâm đến những nạn nhân đã lên tiếng với bằng chứng rành rành.

Loading...