Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TÁI SINH DƯỚI ÁNH TRĂNG - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-10-19 16:47:03
Lượt xem: 1,564

15

Giang Tự Châu như bị sét đánh, ngây người nhìn chằm chằm vào người nằm trong quan tài, không tài nào tin nổi.

Mãi đến khi hắn ta run rẩy vươn tay, khẽ chạm lên gương mặt tái nhợt của mẫu thân mình, ngón tay chạm phải vết sẹo dưới tai bà, hắn ta kinh hoàng ngã ngồi xuống đất.

Đó là vết sẹo để lại từ hồi hắn còn nhỏ, nghịch ngợm tập kiếm và vô tình rạch một nhát lên mặt mẫu thân.

Dù có giả cách nào cũng không thể làm thật đến vậy.

"Sao, sao lại thế này!"

"Sao mẫu thân lại thực sự qua đời? Mẫu thân không hề lừa con sao?"

Nhìn Giang Tự Châu ngã gục xuống đất, trông thê thảm, chẳng một ai đồng cảm với hắn ta.

💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓

Thậm chí, mọi người chỉ đứng nhìn lạnh lùng, mong rằng hắn ta đau đớn mà chec đi cho rồi.

"Mẫu thân ngươi vốn xuất thân từ thương gia, tuy tầm nhìn hạn hẹp, chỉ biết chạy theo lợi lộc, nhưng cuối cùng cũng hết lòng yêu thương ngươi."

"Năm xưa, biết rõ ngươi chẳng có năng lực để lo liệu việc cứu tế nạn dân, bà ta liền ép buộc Nguyệt Hoa vào phủ với danh nghĩa trả ơn cứu mạng, dùng mấy vạn lạng bạc của Mạnh gia để đổi lấy lương thực cứu tế, giúp ngươi thoát khỏi hiểm cảnh."

"Vì lo cho cái lòng tự tôn đáng thương của ngươi, bao năm qua bà ta van nài chúng ta giấu ngươi sự thật. Nguyệt Hoa mang tiếng bị mắng chửi là kẻ ham hố quyền quý, đập tan uyên ương, nhưng dưới sự uy h.i.ế.p của mẫu thân ngươi, nàng ấy chẳng dám nói lời nào."

"Ngươi thì sao? Thản nhiên đón nhận sự chăm sóc của mẫu thân và sự giúp đỡ của Mạnh gia, đến cuối cùng trái tim lại hướng về Diệp gia tiểu thư, mặc kệ mẫu thân ngươi đau ốm chẳng buồn ngó ngàng."

"Ngươi nghĩ Diệp gia tiểu thư là người tốt sao? Năm đó, tính rằng ngươi sẽ thất bại thảm hại trong vụ cứu tế, nàng ta mới vội vàng kết hôn với thứ tử nhà Vạn gia."

"Sau thấy ngươi thành đạt, nàng ta không cam lòng chịu lép vế, lén lút viết thư tỏ tình với ngươi, bị chồng phát hiện đánh cho tàn phế rồi vứt về kinh thành. Chuyện này cả Phàn thành đều biết, chỉ có ngươi là giả điếc không muốn đối diện sự thật."

"Ngươi yêu thương nàng ta, nhưng không biết trong mắt nàng ta ngươi chẳng qua chỉ là một món đồ chơi."

"Ngươi  muốn chec thì đi mà chec, đừng làm liên lụy đến gia đình, làm tộc họ phải chịu nhục nhã!"

Đại bá và tam thúc của Giang Tự Châu quá thất vọng về hắn ta, không còn giữ kẽ mà thẳng thừng mắng chửi hắn ta thậm tệ trước mặt mọi người.

Đại bá mẫu cũng khinh bỉ nói:

"Ngươi còn không nhìn lại xem, ngoài ngươi ra, có ai thèm nhìn đến nàng ta không? Cả kinh thành chẳng ai muốn nhìn nàng ta quá một giây!"

"Đồ vô dụng, mãi mãi không bằng nổi một phần vạn phụ thân ngươi. Bảo sao Nguyệt Hoa muốn hòa ly với ngươi, đáng đời!"

Giang Tự Châu mặt mày trắng bệch, ánh mắt phức tạp nhìn về phía ta.

"Nguyệt Hoa, ta..."

"A Châu à, họ nói dối, không phải như thế đâu."

"Muội bị phụ thân ép buộc, chứ không phải thật lòng muốn thành thân với người khác. Bao năm qua, muội chưa từng thay lòng đổi dạ, vẫn luôn một lòng với huynh."

"Muội biết Nguyệt Hoa tỷ tỷ căm hận muội, nên đã đổ mọi tội lỗi về việc mẫu thân huynh qua đời và muội muội huynh gặp nguy hiểm lên đầu muội."

"Tỷ ấy là chủ mẫu của Hầu phủ, có tất cả mọi người trong phủ ủng hộ cũng là lẽ đương nhiên. Còn muội, tiếng xấu đầy mình, thân xác tàn tạ, bị bỏ rơi, ngoài A Châu ra, ai còn muốn quan tâm đến muội nữa?"

"Muội như thế này, đáng lẽ phải mục nát trong bùn, chec không có chỗ chôn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tai-sinh-duoi-anh-trang/chuong-9.html.]

Diệp Cẩn khóc đến nghẹn ngào, nhưng Giang Tự Châu, người từng yêu thương bảo vệ nàng ta, giờ lại nhìn nàng ta như một kẻ xa lạ.

"Đại bá ta sẵn sàng trao tước vị hầu gia cho ta thay vì con trai mình, làm sao ông có thể lừa ta được!"

Thân thể Diệp Cẩn run rẩy.

Ngay lúc đó, ngoài cửa truyền đến tiếng hô hoán kinh ngạc.

---

16

"Dư đại nhân vừa gửi tin tức, bọn thổ phỉ đã khai ra. Chúng không phải là bọn thổ phỉ từ Nham Đãng Nhai, mà là nhận tiền của..."

Người hầu vội vã đến, ánh mắt lướt qua Diệp Cẩn. Khi thấy thân thể nàng ta run rẩy, người hầu liền dõng dạc nói:

"Chúng đã nhận tiền của tiểu thư Diệp gia, với mục đích bắt phu nhân về, sau khi bị hầu gia bỏ rơi trong lựa chọn giữa hai người, sẽ rơi vào tuyệt vọng và bị làm nhục đến cùng cực, rồi bị ném trả về Hầu phủ, tiếng xấu truyền khắp, không còn đường sống."

"Tất cả những điều này đều có lời khai của hộ vệ Diệp gia làm chứng."

Giang Tự Châu lập tức quay phắt về phía Diệp Cẩn.

Diệp Cẩn sợ đến mức không nói nên lời, chỉ biết liên tục lắc đầu trong hoảng loạn.

Cả người nàng ta vì quá sợ hãi mà muốn trốn chạy, nhưng bị người của Giang gia chặn lại ở cửa.

Kiếp trước, vì ta đã xuất hiện tại phủ Diệp gia, nên Diệp Cẩn biết rõ người bị bọn thổ phỉ bắt đi không phải là ta.

Ta không ngại dùng cái chec để ép nàng ta, khiến nàng ta chắc chắn rằng người bị bắt đi chỉ có thể là Giang Mộng Dao – người muội muội được cả Giang gia cưng chiều hết mực.

Giang Mộng Dao khác ta, một nữ nhân không nơi nương tựa. Nếu nàng bị bọn thổ phỉ bắt giữ, Giang gia chắc chắn sẽ không bỏ qua, truy cùng diệt tận để đòi lại công lý cho nàng.

Còn Diệp Cẩn, nàng ta không dám chắc mình có thể toàn mạng thoát khỏi chuyện này.

Vì vậy, nàng ta giả vờ đau buồn, đẩy Giang Tự Châu ra mặt, còn lệnh cho hộ vệ trong phủ bảo vệ hắn đến chỗ bọn thổ phỉ.

Mà chính tên hộ vệ đã thông đồng với bọn thổ phỉ, chỉ cần vừa mở miệng, hắn liền nhận tiền của Giang Tự Châu và lập tức thả người.

Giang Mộng Dao đã đặt sự biết ơn lên Diệp Cẩn và tên hộ vệ đó, chỉ còn lại sự căm ghét dành cho ta, xem ta như kẻ thù.

Thậm chí nàng ta còn đã mắng ta, bảo rằng ta giả tạo, làm ơn mắc oán thật đáng khinh.

Vì vậy, ở kiếp này, ta không cần lòng biết ơn, ta chỉ muốn m.áu trả bằng m.áu.

Khi Dư đại nhân dẫn binh đi tiêu diệt bọn thổ phỉ, ta đã âm thầm sai người gửi tin tức cho ông ấy.

Bọn thổ phỉ sau khi bị bắt giữ đã không khai ngay, và qua một đêm tra tấn nghiêm khắc, sự thật đã dần lộ ra.

Khi Diệp Cẩn theo Giang Tự Châu đến Hầu phủ, định lợi dụng tình cảnh thảm khốc của ta để ép ta đến chec, thì hộ vệ của nàng ta đã bị bắt giam.

Khi Giang Tự Châu nổi điên trước mặt ta, tên hộ vệ đã khai ra tất cả dưới sự tra tấn tàn bạo.

Giờ đây, tội chứng đã rõ ràng, điều chờ đợi Diệp Cẩn chính là sự hủy diệt vĩnh viễn.

"A Cẩn tỷ tỷ, không ngờ người đó lại là tỷ."

 

Loading...