Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tạm Biệt Ông Chồng Hãm Tài - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-10-07 11:19:27
Lượt xem: 19

6.

 

Khi Thẩm Gia Minh về nhà, tôi đang bế con gái đi ra khỏi phòng ngủ.

 

Bố mẹ chồng thì đang ngồi trong phòng khách, húp mì sùm sụp.

 

Nghe thấy tiếng Thẩm Gia Minh tức giận quát tháo, tôi biết, tối nay nhất định sẽ có một cuộc tranh cãi lớn.

 

Vì vậy, tôi quay lại đặt con gái xuống, dặn con bịt tai và đếm đến 500 rồi mới thả tay ra.

 

Sau đó, tôi bước ra khỏi phòng ngủ, đóng cửa, bước đến đối diện với Thẩm Gia Minh.

 

Tôi không ngờ anh ta về nhanh như vậy.

 

Theo kế hoạch của tôi, Thẩm Gia Minh sẽ gọi xe từ phố Tứ Phương, đưa Tưởng Thanh về nhà, rồi gọi xe quay lại, ít nhất cũng phải gần 10 giờ rưỡi mới về tới nơi.

 

Lúc đó, tôi đã đưa con gái rời khỏi ngôi nhà này an toàn.

 

Khi đã vui vẻ ở bên con gái vài ngày, tôi mới tính chuyện ly hôn với Gia Minh.

 

Nhưng kế hoạch không theo kịp thay đổi, cứ bước từng bước một thôi.

 

Ra đến phòng khách, tôi thấy bố mẹ chồng đang bưng bát mì, than phiền với Thẩm Gia Minh.

 

Lúc này, sắc mặt Thẩm Gia Minh đã u ám đến lạ thường.

 

Thấy tôi, anh ta liền nói:

 

"Tống Thanh Ly, bây giờ cô lập tức theo tôi đến xin lỗi mẹ con Tưởng Thanh!"

 

Tôi sững sờ.

 

Cả bố mẹ chồng cũng sững sờ khi nghe câu nói của Gia Minh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tam-biet-ong-chong-ham-tai/chuong-6.html.]

 

Bố anh ta ngờ vực lên tiếng: "Gia Minh?"

 

"Bố, chuyện của bố mẹ để con về rồi nói."

 

Nghe câu này, tôi bật cười đến chảy nước mắt.

 

Thì ra, trong lòng anh ta, bố mẹ mình cũng không quan trọng bằng Tưởng Thanh.

 

Vừa trả lời bố, Thẩm Gia Minh vừa định kéo tay tôi.

 

Tất nhiên, tôi không ngu mà để anh ta chạm vào.

 

Tôi nhanh chóng lui về sau hai bước, tránh ra xa.

 

"Thẩm Gia Minh, anh bị bệnh thì đi chữa nhanh đi! Xin lỗi mẹ con cô ta, dựa vào cái gì chứ?"

 

"Dựa vào cái gì? Cô có biết cô chửi những lời thô tục, con gái người ta đã nghe không sót chữ nào không? Đứa bé giờ đang làm ầm với mẹ nó, bảo mẹ nó ly hôn với ba nó là vì ngoại tình với tôi! Hôm nay cô nhất định phải đi xin lỗi, giải thích rõ ràng với con bé!"

 

"Chẳng lẽ tôi nói sai à? Hai người không phải là cặn bã xã hội sao sao? Nếu không phải hai người hôm nay diễn trò trước mặt tôi, tôi có buồn chửi không?"

 

"Tống Thanh Ly, cô đang nói bậy bạ gì thế! Tôi và Giang Thanh trong sạch, tôi không cho phép cô bôi nhọ chúng tôi!"

 

"Trong sạch? Bôi nhọ? Thẩm Gia Minh, hai người đều đã hơn ba mươi tuổi rồi, chuyện nên làm và không nên làm với người đã có gia đình, chẳng lẽ anh và cô ta không hiểu sao? Vượt qua giới hạn thì cứ thẳng thắn thừa nhận đi, giả vờ làm gì? Có thấy tởm không? Còn chê tôi quê mùa, bẩn thỉu, tôi nghĩ người thật sự bẩn là anh và Tưởng Thanh mới đúng đấy!"

 

“Cô câm miệng lại, Tống Thanh Ly! Cô là ai mà dám sỉ nhục Giang Thanh hết lần này đến lần khác như vậy!” - Thẩm Gia Minh vừa nói, vừa cầm một cái bát mì ném thẳng về phía tôi.

 

Tôi định né, nhưng bị bố mẹ chồng kéo lại.

 

“Bốp!”

 

Cái bát đập thẳng vào đầu tôi, bật ra rồi rơi xuống sàn nhà, vỡ thành nhiều mảnh nhỏ.

 

Tôi cảm nhận được một dòng chất lỏng ấm chảy từ trán xuống.

Loading...