Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tâm Tâm Niệm Niệm - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-05-07 09:08:15
Lượt xem: 2,789

2

Sau đó, người quản lý hiểu biết rộng rãi đã mang thực đơn đến, chúng tôi mới khó khăn gọi được món.

Giang Bắc Tiềm tận tụy nướng thịt cho chúng tôi suốt cả quá trình.

Thỉnh thoảng cúi xuống, tôi còn "vô tình" nhìn thấy những thứ không nên nhìn.

Giang Bắc Tiềm mặc quần áo trông gầy, không ngờ cởi ra lại có...

Tôi nhất thời không biết mình đang nhìn Giang Bắc Tiềm hay người mẫu nam.

Bạn cùng khoa phát hiện ra sự khác thường của tôi, trêu chọc: "Sao mặt cậu đỏ thế? Không phải say rồi chứ?"

Tôi hoảng hốt cầm lấy ly nước cam bên cạnh uống một ngụm: "Ừ."

Bạn cùng khoa chớp mắt liên hồi, đôi mắt linh hoạt như đang nhảy múa: "Hóa ra uống nước cam cũng có thể say à!"

"..." Nước cam này! Chắc chắn có pha cồn!

May thay, thịt nướng không nướng được bao lâu, Giang Bắc Tiềm đã bày thịt chín ra đĩa, nói: "Thưa quý cô, thịt đã nướng xong rồi, xin mời dùng bữa, nếu cần gì có thể gọi tôi bất cứ lúc nào, chỉ cần bấm chuông trên bàn là được."

"Duma! Đòe mòe! Giọng nói của anh chàng này cũng quyến rũ vcl ra!" Bạn cùng khoa lặng lẽ nhìn theo bóng lưng gợi cảm chỉ buộc một sợi dây thắt lưng của anh ấy khi anh ấy đi xa, cảm thán: "Cậu thích ăn thịt nướng nhất, cậu nói xem chúng ta đến đúng quán chưa?"

Tôi lặng lẽ gật đầu. Không liên quan đến sắc đẹp của đàn ông, chỉ xét về độ ngon của thịt thì Giang Bắc Tiềm đỉnh khỏi bàn.

Ăn xong, tôi nhân lúc bạn cùng khoa đi vệ sinh, liền bấm chuông trên bàn.

Không lâu sau, Giang Bắc Tiềm đi tới:

"Em..."

Tôi do dự một giây, vẫn lấy điện thoại ra: "Chúng ta có thể kết bạn WeChat không?"

Đúng vậy, tôi và anh trai của bạn thân tôi, cho đến nay vẫn chưa có cách liên lạc, bởi vì chúng tôi không liên lạc nhiều, tôi đều nghe tin tức về anh trai cô ấy từ cô bạn ngốc nghếch của tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tam-tam-niem-niem/chuong-2.html.]

Hoặc đôi khi đến nhà cô ấy chơi sẽ gặp anh trai cô ấy.

Tôi thấy biểu cảm ngạc nhiên rõ ràng của anh ấy, hiểu ra: "Các anh, khách hàng và nhân viên không được tự ý kết bạn trên WeChat, phải không?"

Giang Bắc Tiềm: "Biết đâu là chúng ta đã kết bạn trên WeChat rồi?"

Hả?

Là... là sao?

Khi nào? Sao tôi không nhớ gì hết?

Giang Bắc Tiềm nhận ra sự bối rối của tôi, chủ động lấy điện thoại ra gửi cho tôi một tin nhắn.

Quả nhiên, WeChat của tôi hiện lên một ảnh đại diện là một người đàn ông mặc vest, tên là Tổng giám đốc Giang.

Anan

"Là anh à... ha ha, ý tôi là, bản thân anh đẹp trai hơn trong ảnh nhiều." Ảnh đại diện này giống như một người môi giới bất động sản, nên tôi đã phân loại vào mục bán hàng rồi.

Báo quá báo.

Giang Bắc Tiềm im lặng nửa giây, sau đó chuyển sang tài khoản khác: "Em kết bạn với WeChat cá nhân của tôi đi, tiện hơn."

Có ý gì? Quả nhiên là công ty đang trong tình trạng nguy cấp, sắp phá sản rồi, bây giờ nhìn thấy hai chữ "Tổng giám đốc Giang" là lại buồn bã đúng không.

Tôi điên cuồng suy nghĩ, sau khi kết bạn với WeChat cá nhân của anh ấy, tôi lập tức chuyển cho anh ấy 500 tệ:

"Tôi thấy những quán nướng của người mẫu nam nước ngoài đều phải trả tiền boa... Thịt nướng rất ngon, đây là những gì anh xứng đáng được hưởng."

Giang Bắc Tiềm: "Nhưng em chỉ là sinh viên thôi."

Tôi: "Không sao, đợi đến khi giai đoạn khó khăn này của anh qua đi, sau này trả lại là được."Anh có thể không biết, em gái anh vừa mới hào phóng chuyển cho tôi hơn 10.000 tiền tiêu vặt.

Giang Tư Khanh nói muốn nuôi tôi, là thật sự muốn nuôi.

Giang Bắc Tiềm dừng lại một chút: "Được. Chuyện này làm phiền em giữ bí mật giúp tôi, đặc biệt là đừng nói với Giang Tư Khanh."

Giang Tư Khanh, chính là cô em gái xui xẻo của anh ấy, cô bạn ngốc nghếch của tôi.

Loading...