Tân Di - 2.6
Cập nhật lúc: 2024-08-20 08:43:33
Lượt xem: 210
Tôi nhanh chóng trượt xuống cầu thang, dùng tay chân để bám vào bức tường bên trong, giữ nguyên tư thế bên trong.
Gần như ngay lập tức, Hoành thi đã đến sân chơi trẻ em.
Hắn bước đi như đi dạo.
Hắn coi tôi như của riêng mình rồi.
“Bảo bảo, em đâu rồi?”
Giọng nói của hắn vẫn như vậy, đến bây giờ nhưng là lời nhắc nhở.
Tôi nghiến răng, im lặng.
“Bảo bảo, em ra đây đi.” Hoành thi vẫn thấp giọng gọi tôi: “Không phải em luôn nói muốn ở bên anh mãi mãi sao? Bây giờ sao lại không giữ lời?”
Tiếng bước chân của Hoành thi ngày càng gần hơn......
Tôi nhìn lên lối vào của cầu trượt, một cái bóng đổ xuống, đôi chân đáng sợ của Hoành thi thoáng qua ở đó.
Tôi đang nín thở....
Ở đây ánh sáng mờ mờ, hắn sẽ không phát hiện ra tôi....
Nhưng may mắn đó đã không thành hiện thực, giây tiếp theo, lối vào cầu trượt một lần nữa bị bao phủ trong bóng tối.
Ánh sáng phía trên đầu bi chặn lại.
“Bảo bảo, tìm thấy em rồi.”
Tôi nhìn lên, đồng tử co lại, đầu của Hoành thi đã lọt vào trong máng trượt.
Đôi mắt trống rỗng nhìn tôi.
Hàm răng vừa vàng vừa đen: “Bảo bảo.”
“A” Tôi hét lên như điên, buông tay chân trượt xuống cầu trượt.
Trượt xuống phía dưới, tôi ngã mạnh xuống cát, bỏ qua cơn đau tôi lại chạy lần nữa, chạy về phía trước không mục đích.
Cách đó chưa tới vài bước chân, tôi lại bị ngã xuống đất.
Tôi kinh hãi nhìn xuống chân mình.
Tôi không biết từ khi nào một cành cây quấn quanh mắc cá chân tôi.
Cành cây nối liền với cầu trượt.....
Hoành thi tư từ trèo ra khỏi cầu trượt, những tiếng xương phát ra âm thanh ọp ẹp.
Hắn giật cành cây, tôi trượt về phía hắn một cách mất kiểm soát.
Lưng chà vào sàn đá xanh, đau đến mức mắt tôi tối sầm lại.
Giây tiếp theo, tôi bị Hoành thi bóp cổ.
“Bảo bảo.” Hắn quay đầu lại nói vào tai tôi: “Em thật không nghe lời.”
Những xương ngón tay lạnh buốt chạm vào gáy tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tan-di/2-6.html.]
Vuốt ve nhẹ, tôi càng cảm thấy có thứ gì đó ấm ấm chảy xuống xương sống của tôi.
Chảy m.á.u rồi.
Toàn thân tôi cứng ngắc, không thể di chuyển, nhưng tôi có thể nghe thấy rõ ràng tiếng da thịt bị lột ra, từ sau tai tôi.
Hoành thi đang lột da tôi, hắn đang lột da tôi.
Tôi c.h.ế.t chắc rồi.....
Nỗi sợ hãi bao trùm tôi, tôi dường như đã ngửi thấy hơi thở của cái chết.
Chỉ trong vài giờ, cuộc sống của tôi hoàn toàn thay đổi.
Bạn trai đẹp trai biến thành Hoành thi đáng sợ.
Và tôi cũng từ một thanh niên thời đại mới biến thành một t.h.i t.h.ể không da.
Cái c.h.ế.t cũng không quá quang vinh.
Hai dòng nước mắt nóng hổi lăn dài trên má.
“Thiên hỏa lôi thần, ngũ phương giáng lôi.”
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Một giọng nữ trong trẻo vang lên phía sau tôi, mắt tôi ngay lập tức mở to.
Tân Di!
Cuối cùng cũng đến rồi.
Bàn tay của Hoành thi không biết bị kích động bởi cái gì đó không rõ, hắn phát ra một tiếng gầm gừ khó chịu từ cổ họng, giơ tay lên ném tôi ra ngoài.
Khoảnh khắc tôi chuẩn bị rơi xuống đất, một bàn tay gầy vươn ra nắm chặt lấy tay của tôi.
Sau khi đứng vững, tôi mới nhìn rõ người trước mặt.
Cô gái mặc áo phông trắng và quần jean đơn giản, mái tóc mượt mà được cô ấy cố định chặt sau gáy bằng chiếc kẹp tóc bằng gỗ.
Đuôi mắt hơi nhếch lên, thêm vào đó một chút khí khái anh hùng.
“Xin lỗi, tôi đến trễ rồi.”
Mắt tôi lập tức đỏ lên, chân mềm nhũn quỳ xuống, ôm lấy chân cô ấy khóc thảm thiết: “Cuối cùng cô cũng đến rồi, tôi sợ c.h.ế.t khiếp.”
“Hắn ......hắn đã lột da tôi rồi.”
Tân Di mím môi, cúi xuống nhìn vào gáy tôi, tiện tay lấy lá bùa vàng từ trong túi ra, dán nói lên đó.
Khoảnh khắc đó, cơn đau sau gáy của tôi biến mất.
“Giảm đau cầm máu.” Tân Di giải thích.
Tôi ngơ ngác nhìn cô ấy, cảm thấy mơ hồ, đêm nay, có vẻ như mạng nhỏ của tôi được cứu rồi.
“......”
Bị phớt lờ Hoành thi dường như rất tức giận, hắn nhìn vào cánh tay gãy của mình, quay đầu nhìn qua đây.
Những cây hoàng anh quấn quanh cánh tay hắn, trong giây lát, cánh tay hắn đã trở lại trạng thái ban đầu.
“Tìm chết.” Hắn xoay người lao về phía Tân Di.