Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tân Di - 3.3

Cập nhật lúc: 2024-08-22 18:14:30
Lượt xem: 273

Đặc biệt là cô ta thích quanh quẩn bên tôi, tứ chi rất nhanh nhẹn.

Có lần tôi từng đùa với cô ta rằng cô ta nên đi học nhảy, chắc chắn rất có thiên phú.

Càng nghĩ về nó, tôi bị dọa đến mức ngã xuống đất.

Từ lúc gặp cô ta đến giờ, tôi đã tăng đủ 50kg, mỗi lần ra ngoài mọi người đều sẽ dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn tôi, chỉ có bạn gái tôi sẽ không rời xa tôi.

Tôi luôn nghĩ rằng bạn gái tôi nấu ăn rất ngon, tôi ăn rất nhiều.

Bây giờ mới biết, cô ta làm nũng để tôi ăn nhiều hơn, còn bỏ cả hormone tăng cân vào bữa ăn của tôi.

Cô ta thật sự.....muốn nuôi tôi như con mồi sao.

Trong lòng tôi nổi tuyệt vọng dâng lên.

Đêm yên tĩnh, phía sau có người mở cửa từ bên trong.

Bóng dáng mảnh mai của bạn gái tôi phản chiếu trước mặt tôi.

Tôi nghe cô ta nhỏ giọng hỏi: “Anh yêu à, anh đang làm cái gì vậy?”

Tay tôi run lên, rác vừa nhặt suýt nữa bị tôi vứt đi,

Tôi hoảng hốt nhét thuốc hormone tăng cân vào túi rác, sau đó đứng lên một cách tự nhiên: “Vừa đi ngang qua bếp, ngửi thấy có chút mùi, liền nghĩ đến ra ngoài vứt rác.....”

Tôi quay lại nhìn bạn gái, cười với cô ta: “Sao em lại dậy rồi? Là anh làm ồn đến em sao?”

Bạn gái tôi mặt không biểu cảm, trợn mắt nhìn túi rác trong tay tôi.

Cô ta chậm rãi bước tới, tim tôi như muốn nhảy ra ngoài.

Cô ta cách tôi rất gần, sau đó cúi xuống, lấy túi rác từ tay tôi đặt trước cửa ra vào....

“Quay về ngủ đi.” Cô ta đứng đằng sau tôi: “Được không, anh yêu?”

Tôi ngay lập tức đứng dậy, gật đầu một cách miễn cưỡng.

Bạn gái nắm tay tôi, kéo tôi trở về phòng.

Bàn tay của cô ta vừa trơn vừa mềm, nhưng tôi chỉ muốn nhanh chóng rút tay ra.

Trở về phòng ngủ, cô ta lại quay về tư thế ngủ trước đó, tứ chi quấn quanh tôi, vùi đầu vào cổ tôi....

Không, cô ta so với trước còn chặt hơn.

Tôi thậm chí còn cảm thấy khó thở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tan-di/3-3.html.]

Tôi chỉ mở to mắt nhìn chằm chằm lên trần nhà, cả đêm không ngủ.

Sáng hôm sau, tôi lập tức xoay người ngồi dậy, đẩy cánh tay bạn gái ra, xuống giường.

Nhận thức được bạn gái đã thức, tôi vội nói: “Hôm qua nói với fan rồi, hôm nay phát sóng sáng đêm, em ngủ tiếp đi, anh đi phát sóng trực tiếp.”

Tôi lập tức mở máy tính, vào phòng phát sóng, sau đó nhớ lại ảnh đại diện và tên của người ngày hôm qua, bắt đầu tìm.

Cư dân mạng tên “Chi Linh” rất nhiều, có hơn 100 kết quả tìm kiếm, tôi kiên nhẫn kéo xuống từng chút từng chút, cuối cùng cũng tìm thấy người đó.

Tôi nhắn tin riêng cho anh ấy: “Cậu có đó không? Tôi là chủ phòng game hôm qua, Ngân Ngưu, hôm qua cậu nói trong phát sóng trực tiếp của tôi vài câu, tôi có vài điều muốn hỏi cậu.”

Đối phương không có động tĩnh gì, tôi vừa định gửi một tin nhắn khác, nền tảng liền bật lên nhắc nhở.

“Đối phương không theo dõi bạn, bạn chỉ có thể gửi tin nhắn.”

Sao tôi lại quên chuyện này chứ.

Tôi vừa thất vọng vừa lo lắng, chỉ có thể hi vọng đối phương sẽ trả lời sớm.

Để tránh bạn gái nghi ngờ, đã mở phát sóng game như bình thường, nhưng trong lòng có gì ẩn giấu, bắt đầu mất tập trung, thao tác cũng nhiều thiếu sót.

Nhiều fan bắt đầu la mắng tôi.

Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.

Tôi chỉ có thể vừa xin lỗi, vừa chú ý đến thông tin kia.

Đột nhiên, có một chấm đỏ hiện lên.

“Chi Linh đã trả lời bạn, nhanh đến trò chuyện nào.”

Tay tôi run lên vì phấn khích, nhân vật trong game bị đánh chết, cư dân mạng liên tục chỉ trích:

“Ngưu ca, anh có bị bệnh Parkinson không? Sao tay run nhu vậy.”

“Vừa đến, đây có phải sức mạnh của chủ phòng có 100.000 người hậm mộ không?”

“Ngưu ca anh lại làm như vậy nữa à? Tôi phải hủy theo dõi.....”

Tôi lo lắng đến mức muốn liên lạc với “Chi Linh” ngay lập tức, nên chỉ có thể xin lỗi cư dân mạng trong phòng phát sóng, mấy phút sau tôi bất chấp những lời mắng mỏ trực tiếp đóng phòng phát sóng trực tiếp.

Sau đó không chút do dự xem tin nhắn của “Chi Linh”.

“Bây giờ cậu tin tôi rồi sao? Có phải cậu phát hiện ra điểm gì bất thường ở bạn gái mình không?”

Tôi gõ nhanh, kể ngắn gọn những gì tôi đã trải qua ngày hôm qua.

Đối phương trả lời: “Đó là đặc tính của người rắn, nhiệt độ cơ thể lạnh, thích quấn quanh con mồi, và có ham muốn sở hữu mạnh mẽ con mồi của mình.”

“Theo như tình hình cậu miêu tả, con rắn có kích thước bằng con người này chắc hẳn đã rất đói, bây giờ cô ta không dễ dàng để bạn ra ngoài, thậm chí giữ cậu trong tầm mắt.”

Loading...