Tân Di - 4.9
Cập nhật lúc: 2024-08-24 21:26:32
Lượt xem: 224
Từ Man nghiêm túc nhìn tôi: “Mọi luật đều để điều khiển dương sang âm, đều có sức mạnh đi vào lòng đất, nếu đại âm mạnh thì dương sé suy yếu biến mất, nếu đại âm mạnh thì sẽ bị đưa xuống âm phủ và không được dầu thai.”
Tôi nghe rồi sững sờ một lúc: “Điều này có nghĩa là gì?”
“Chuyện này cô đừng quản, tôi cũng ghi nhớ nó từ sách, nói ra để khoe thôi.” Từ Man ho khan: “Nhìn chung, đây là cuộc chiến giữa năng lượng âm và năng lượng dương, âm khí của ma cà rồng không thể đánh bại dương khí của Tân Di, cuộc chiến này sẽ nhanh két thúc.”
Vừa dứt lời, liền nghe thấy Tân Di hét lên, một lá bùa vàng được dán lên trán con ma cà rồng.
Con ma cà rồng rơi xuống đất.
Còn chưa kịp đứng dậy, Tân Di đã dùng thanh kiếm gỗ của mình đ.â.m mạnh vào nó: “Nghịch ngô giả tử, cảm hữu xung đương đạo sáp địa phủ, do ngã chân dương, cấp cấp như luật lệnh.”
Tôi nhìn chằm chằm xuống đất với đôi mắt mở to.
Chỉ thấy một vết nứt đột nhiên xuất hiện, có một ánh sáng đỏ phát ra từ khoảng trống đó, giống như có một bàn tay vô hình nào đó kéo con ma cà rồng xuống.
Con ma cà rồng cố gắng chạy ra ngoài, nhưng nó không thể so sánh với sức mạnh đó.
Toàn bộ cơ thể bị xé nát.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Khoảnh khắc đầu nó bị xé toạc, tôi nghe thấy tiếng la chói tai của nó.
Sau đó tiếng la hét hoàn toàn tiêu tan.
Khung cảnh xung quanh lập tức thay đổi, ánh sáng nhợt nhạt trở thành ánh sáng mờ ảo ấm áp.
Sương mù dày đăc cũng tan đi.
Mơ mơ hồ hồ, tôi vẫn có thể nghe thấy tiếng nói từ những con phố phía xa.
Tôi ôm mặt khóc lóc sau khi sống sót sau tai họa.
Tân Di ngồi trên một chiếc ghế dài nghỉ ngơi, Từ Man bối rối đến an ủi tôi: “Sống sót sau tai họa, sau này sẽ có phúc, may mắn vẫn chưa đến mà thôi.”
“Nhưng Trình Hạo đâu?” Tôi khóc đến mức không thở được: “Trình Hạo phải làm sao?”
Từ Man im lặng, cuối cùng cậu ta thở dài.
“Cậu ấy gặp tai họa này, không thể chạy thoát được.”
Tân Di thu dọn đồ đạc, bước tới.
Từ Man vội vàng nói: “Nếu như Tân Di đồng đạo đã ở đây, vậy tôi rời đi trước, Trọng Quang Quan chúng tôi nhất định sẽ giải quyết tót hậu quả, đồng thời sẽ làm việc với cảnh sát địa phương làm tốt công tác trấn an người dân.”
Nói xong hắn bỏ chạy, nhưng Tân Di đã túm lấy cổ cậu ta.
“Chuện vẫn chưa xong đâu, cậu định đi đâu vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tan-di/4-9.html.]
Tân Di kéo cậu ta vào cửa hàng thịt hầm trăm năm, đi thẳng lên tầng 2 đứng trước tủ quần áo lớn.
Tân Di im lặng đếm: “Tổng cộng 13 mạng người, 1 người tụng chú tái sinh 3 lần.”
Từ Man: “Một mình tôi sao?”
Tân Di liếc cậu ta: “Nếu không thì sao? Tôi còn có việc.”
Từ Man vô thức hỏi: “Việc gì vậy?”
Tân Di đã trả lời: “Tôi đi khiếu nại Trọng Quang Quan đã không kiểm tra cẩn thận trong việc tiến hành kiểm tra, gây thiệt hại lớn cho người dân.”
Tân Di đưa tôi về nhà.
Trước khi rời đi, Tân Di nói với tôi một cậu.
“Vừa rồi tôi ở trong mê cung, thật ra tôi không tìm thấy cô nhanh như vậy, là có người dẫn tôi đi.”
Tôi sững sốt, ngước lên nhìn cô ấy.
Tân Di: “Bạn trai của cô Trình Hạo, anh ấy rất yêu bạn, linh hồn của anh ấy luôn dõi theo cô.”
“Anh ấy tìm thấy tôi, đưa tôi đi cứu cô.”
Tôi ngơ ngác nhìn cô ấy, một câu cũng không nói ra.
Tân Di hỏi tôi: “Cô có muốn nói chuyện với anh ấy không?”
...............
Tân Di chấm nước bùa lên hai mắt của tôi: “Sau 3 giay hãy mở mắt, mắt âm dương sẽ duy trì trong 3 phút, hơn nữa chỉ có 1 lần thôi, cô chú ý thời gian.”
Tiếng cánh cửa đóng lại.
Tôi từ từ mở mắt, Tân Di đã ra ngoài rồi, xun quanh dường như không có gì khác biệt.
Cho đến khi một đôi tay nhợt nhạt lạnh lẽo ôm lấy tôi từ phía sau.
Tôi lạnh đến mức rùng mình, nước mắt chợt tuôn ra.
“Đã nói anh đừng đi, anh lại muốn đi.”
Trình Hạo ôm tôi liên tục nói xin lỗi.
Tôi chạm vào tay anh ấy, ngón tay xuyên thẳng qua.
“Em thậm chí không chạm đươc vào anh.” Tôi nhìn Trình Hạo, hỏi anh ấy: “Có đau không?”