Tân Di - 77
Cập nhật lúc: 2024-08-15 22:19:42
Lượt xem: 302
Khi tôi vội vàng đến ký túc xá của A Kiệt, họ đã vô cùng hoảng loạn sơ hãi.....ngủ quên rồi.
Tôi gõ cửa một hồi lâu, cuối cùng cũng đánh thức được họ.
A Kiệt cầm điện thoại hét lên: “Tân Di đại sư cứu mạng, cô ấy lại đến rồi.”
Sau khi nghe thấy giọng của chính mình phát ra từ ngoài cửa, cậu ta dừng lại sau đó vừa khóc vừa la lên.
“Tân Di đại sư cứu mạng, cô ấy làm hại cô rồi sao, sao cô ấy lại giữ điện thoại của cô vậy?”
Nếu không phải vì sợ mất tiền mua khóa cửa, tôi không chịu được đã phá cửa rồi.
“Mở cửa, là tôi.”
3 giây sau, cửa ký túc xá được mở ra.
Hai nam sinh ôm đùi tôi rung rung nước mắt.
Cảnh tượng này rất đẹp, tôi không dám xem.
Tôi vô cảm lấy ra từ trong túi ra hai bông hoa nhỏ màu xanh gần như héo úa.
“Đây, đưa hai bông hoa này cho hai người bạn cùng phòng, mỗi người một bông, uống với nước bùa, sáng mai mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
A Kiệt như thể nhìn thấy kho báu, A Kiệt và Trương Hòa cầm bông hoa cho hai người bạn cùng phòng đang bất tỉnh.
A Kiệt thản nhiên hỏi: “Tân Di đại sư, đây là hoa gì vậy?”
Cốt U hoa, cùng cốt nữ sinh ra, yên tâm, có thể cứu mạng.
Họ cẩn thận đút hoa cho bạn cùng phòng.
Sau khi thấy sắc mặt của hai người bạn cùng phòng ổn hơn, họ mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc A Kiệt tiễn tôi ra khỏi trường, cuối cùng không chịu được sự tò mò hỏi:
“Tân Di đại sư, Nhạc Hân Nhiên đó.......bây giờ như thế nào rồi?”
“Bị tôi tiễn đi rồi.” Tôi chấp nhận cuyển khoản của cậu ta, tặng cho cậu ta một nụ cười: “Về phần hài cốt của cô ấy, đã được cảnh sát mang đi rồi.”
“Sau này nếu như cần thiết, chào mừng cậu đến với phòng phát sóng trực tiếp của tôi một lần nữa.”
Vẻ mặt A Kiệt thay đổi, cười: “Tân Di đại sư, tôi đột nhiên nhớ ra còn việc phải làm, tôi tiễn cô đến đây trước, Tân Di đại sư từ từ đi, Tân Di đại sư tạm biệt.”
Cậu ta nói xong cậu này, nhanh chóng chạy đi.
Tôi cười lớn vẫy chiếc taxi bên đường.
Ngồi trên taxi, tôi mới có thời gian xem bình luận.
Nhiều người trong phần bình luận bày tỏ thương xót cho hoàn cảnh của Nhạc Hân Nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tan-di/77.html.]
“Nhạc Hân Nhiên đã bị g.i.ế.c 1o năm rồi, mà bây giờ mới tìm thấy hài cốt, vậy đồng nghĩ với việc tên sát nhân vẫn luôn tự do sao?”
“Đúng vậy, thật khiến người khác tức giận.”
Tôi xem bình luận, ngón tay trượt điện thoại hơi khựng lại.
Khi tụng chú tái sinh cho Nhạc Hân Nhiên, tôi có thể cảm nhận được sự oan giận mạnh mẽ của cô ấy.
Sự oán giận đó ảnh hưởng đến tôi.
Cảnh tượng Nhạc Hân Nhiên bị g.i.ế.c cứ hiện lên trong đầu tôi.
Trong ký ức đau đớn và tàn nhẫn đó, tôi đã trở thành Nhạc Hân Nhiên.
Vì vậy, tôi cũng nhìn thấy rõ khuôn mặt của ba kẻ sát nhân.
Tôi đã gửi hình dáng ba kẻ sát nhân đó cho cảnh sát.
Ba người họ cuối cùng cũng sẽ phải gánh hậu quả.
Khi tôi trở về căn nhà thuê của mình đã gần một giờ sáng.
Nhưng tôi vừa leo núi Hạc Sơn về, còn nhận được một số tiền rất lớn cho công việc này, lúc này tinh thần rất phấn khích.
Ngủ không được, căn bản là ngủ không được.
Tôi mở máy tính, lên phòng phát sóng trực tiếp, liền gửi một hồng bao.
“Nào. Hôm nay xem 1 quẻ khác.”
Đó là quy tắc cũ trong phòng phát sóng trực tiếp, giật được hồng bao đoán mệnh, xem tốc độ tay của ai nhanh hơn.
Có khá nhiều cú đêm vào lúc 1 giờ sáng.
Hồng bao được gửi đi liền bị giật đi ngay.
Cư dân mạng giật được hồng bao tên là: “Nấm nhỏ”.
Giây tiếp theo liền gửi một bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp.
“Tân Di đại sư, cô có thể giúp tôi không, tôi cảm thấy gần đây bà nội tôi không ổn.”
Tôi sửng sốt một lát: “Cô có tiện mở kết nối không?”
Bên đó không nói, tôi nhận được một lời mời kết nối .
Tôi đồng ý, tình hình ở bên đó cũng được hiển thị trực tiếp trong phòng phát sóng trực tiếp.
Trên màn hình là một cô gái trẻ, ánh sáng trên đầu mờ mờ, ngôi nhà phía sau đã cũ.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Nấm nhỏ cho biết cô ấy vừa kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, là tân sinh viên.