Thà Làm Ngọc Nát - Chương 32
Cập nhật lúc: 2024-05-05 12:52:17
Lượt xem: 291
Đây là... sâu độc?
Ta nhìn chằm chằm vào con sâu nhỏ, kinh ngạc không thôi, mà lão già kia đã khóc như mưa.
"Đúng là trời có mắt, ông trời có mắt rồi!"
Ông ta lảo đảo chạy đến, hỏi ta: "Nhỏ, nương cháu ở đâu? Nương cháu ở đâu?"
"Nương ta, đã c h ế t từ lâu rồi."
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Ta buông Bùi Túc ra, kinh ngạc nhìn sâu độc trên tay, trong đầu đã rối như tơ vò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tha-lam-ngoc-nat/chuong-32.html.]
Ta và lão già này thực sự là người một nhà? Nương ta, chính là vị phi tần tộc Nguyệt đó?
Ta cẩn thận nhớ lại, nương của ta đúng là do cha mang về từ Dương Châu nhưng bà sinh ta ra thì mất, ta không có bất kỳ ấn tượng gì về bà, chỉ nhớ tên bà là Mộ Vũ...
Mộ Vũ!
Tim ta chấn động, Thẩm Bạc Lam nói, khi phi tần tộc Nguyệt ẩn cư ở Dương Châu, đã lấy tên là Triều Vân, Triều Vân Mộ Vũ, chỉ sợ rằng, giữa họ thực sự có liên hệ, chỉ là có người muốn phòng ngừa nương ta bị tìm thấy nên mới làm mờ thông tin thật.
Nguyên do trong đó, lại không thể biết được.
Một lát sau, Thẩm Bạc Lam dẫn người xông vào, đá một cước đạp bay binh lính nhà họ Bùi, giơ đao đứng đó, mắt chàng tuy mù nhưng thính giác lại cực tốt, hành động gần như không khác gì người thường.
Ta chỉ lặng lẽ ấn xuống thanh kiếm trong tay chàng: "Không sao nữa rồi."