Thái Tử Biến Thành Chó - Ta Là Chó
Cập nhật lúc: 2024-07-20 12:21:27
Lượt xem: 321
9.
Đối ngoại, thái tử tuyên bố hắn nhiễm phong hàn, phải dưỡng bệnh tại tẩm cung của ta.
Tin tức vừa được thả ra, Thiến Thiến cô nương tới ngay lập tức.
Thiến Thiến nói: "Mấy ngày không gặp nương nương, người vẫn rạng rỡ như vậy, dân nữ vì lo lắng về bệnh tình của Thái tử, ngày đêm khổ sở, không biết phải làm sao."
Thiến Thiến nói tiếp: "Trang dung của Thái tử phi nương nương thật tinh tế, không như dân nữ, chỉ biết tô chút phấn."
Thiến Thiến lại nói: "Dân nữ nghe nói Thái tử đã nhiều ngày không lưu lại tẩm cung của nương nương, dân nữ thật không cố ý..."
Sắc mặt ta trở nên u ám.
Thái tử biến thành chó nhận thấy có gì đó không đúng, liền chạy lon ton đến giữa chúng tôi, bị Thiến Thiến đá văng ra.
Thiến Thiến kinh ngạc nói: "Con chó xấu xí! Thái tử phi nương nương, người nói thử xem, trong phủ này làm gì có ai nuôi loại chó không có huyết thống như thế này."
Nàng ta lại nói: "Người ta nói chó giống chủ, dân nữ thật tò mò chủ nhân của nó trông như thế nào."
Nói xong liền che miệng cười khúc khích.
Ta liếc nhìn đôi tai chó đang cụp xuống, nói: "Cật Thỉ."
10.
Nụ cười Thiến Thiến cứng đờ, ngượng ngùng nói: "Nương nương, đừng nói những lời tục tĩu vậy chứ."
Ta ôm chó lên, lật tấm bảng vàng siêu to ở trên n.g.ự.c nó, trên đó viết:
"圵皯·穬砉·揯敳·缂乕·寚鰰·殸朤·兂盦·茻悥·噷儑·詈夆·吃屎·鬖厜·鶭乣·匉愳·顖臖·黼窆"
Ta tốt bụng giải thích: "Đây là tên của chó, ta mới đặt thôi. Vừa rồi ta chỉ là gọi nó lại đây."
Ta lại nói: "Cô nương nhìn kỹ tấm bảng đi, có thể nhìn ra điều gì không?"
Thiến Thiến cô nương nói: "Điều gì?"
Ta tò mò nói: "Chẳng lẽ ngoài ăn phân, cô nương không biết cái gì khác sao?"
Thiến Thiến nước mắt lưng tròng vò khăn tay, dậm chân bỏ chạy.
11.
Sau khi Thiến Thiến rời đi, Thái tử biến thành chó nhìn ta với ánh mắt phức tạp.
Ta nói: "Điện hạ, có rắm thả lẹ đi."
Chó nói: "Ngươi là nữ nhân sao lại thô tục như vậy, nói chuyện với Cô phải dùng kính ngữ."
Tôi nói: "Điện hạ, có rắm làm ơn thả lẹ đi."
Thái tử không thể không khuất phục.
12.
Cung yến yêu cầu phu thê cùng đến nhưng chỉ có ta xuất hiện.
Chuyến đi này còn một mục đích khác là gặp vị thái phó thần cơ diệu toán, xuất quỷ nhập thần. Ta muốn xem thử có thể gián tiếp hỏi được cách giúp Thái tử khôi phục hình người hay không.
Vì thế ta mang chó đi cùng.
Người khác mang theo phu quân của mình, còn ta mang chó.
Ta nói với Thái tử: "Ta ngộ ra rồi."
Chó nói: "Ngộ ra điều gì."
Ta nói: "Thái tử là chó."
13.
Cuối cùng cũng có thời gian rảnh rỗi trong buổi cung yến.
Ta còn chưa kịp đi tìm Thái phó hỏi thăm thì ông ấy đã lo lắng tìm đến.
Thái phó nói: "Thần nghe nói gần đây Thái tử phải nằm trên giường bệnh, trên phố có lời đồn đãi Thái Tử không sống được bao lâu, trữ quân đổi chỗ, triều đình sẽ nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thai-tu-bien-thanh-cho/ta-la-cho.html.]
Ta an ủi: "Sư phụ yên tâm, con sẽ chăm sóc tốt cho chàng."
Thái phó nói: "Ngày xưa vì sư đã khuyên ngươi. Thích ai không tốt, lại đi thích tên mặt trắng da mềm này. Khi ngươi chưa xuất giá, một ngày đi qua phủ Thái tử bảy tám lần, chỉ riêng khăn tay đã cố tình đánh rơi mười tám cái, đều bị thương nhân chân đất nhặt đi sạch. Ta nói này, Tam vương gia không tốt sao? Một bữa ăn được mười cái bánh bao, cực kỳ dễ nuôi, rất có khí phách nam nhi!"
Ta ngượng ngùng nói: "Sư phụ, chúng ta đừng nói chuyện này..."
Thái phó không buông tha: "Ta nghe nói gần đây hắn mua một cô nương chơi đàn, ngươi xem thằng nhóc này, thực sự là..."
Ông lắc đầu chán nản vuốt râu, một quyển 《 Những lời đồn của trữ quân vương triều về chuyện ấy ấy 》rớt ra từ ống ay áo.
Tôi nói: "Sư phụ, ít xem mấy thứ bát quái vô bổ này."
Ông bối rối cất sách đi.
14.
Vẫn không có chút manh mối nào để Thái tử khôi phục hình người,
Cả ta và chó đều rất phiền muộn.
Thái tử biến thành chó nằm trong lòng ta, kêu rên inh ỏi.
Ta vỗ một cái vào m.ô.n.g chó, nói: "Ồn c.h.ế.t đi được, ngủ đi."
Chó nói: "Ẳng."
Ta không nghe rõ: "Ngươi nói gì?"
Chó nói: "Ái phi đánh Cô nữa đi.”
Ta: "?"
15.
Chó lại hỏi: "Thái phó nói ngươi từ nhỏ đã ngưỡng mộ Cô, có thật không?"
Ta nói: "Ngươi nghe nhầm rồi."
Chó lại nói: "Chuyện của Thiến Thiến cô nương, do ta thấy nàng ta thân thế đáng thương nên mua từ thanh lâu về làm nhạc công trong phủ, nếu ngươi không thích, ta sẽ đuổi nàng ta đi."
Ta nói: "Điện hạ vui là được."
Con chó béo ục ịch lăn một vòng trên đùi ta, nổ lực sắp xếp ngôn từ: "Ngươi có nhớ thương nhân chân đất nhặt mười tám chiếc khăn tay của ngươi không?"
Ta nói: "Không nhớ."
Chó rụt rè một lúc lâu, mới nói: "Đó là Cô đóng giả, mười tám chiếc khăn tay của ngươi vẫn còn ở đây..."
16.
Ta hỏi: "Vì sao ngươi đối xử với ta lúc lạnh lúc nóng, khi tốt khi xấu?"
Chó thành thật trả lời: "Hoàng huynh của ta đọc nhiều sách về nữ nhân, huynh ấy nói rằng cách tốt nhất để thu hút một nữ nhân là để nàng ta đoán xem ngươi đang nghĩ gì, vừa kéo vừa thả mới có thể nắm bắt được trái tim của họ..."
Ta hỏi: "Vậy sau này ngươi còn dám không?"
Chó vẫy đuôi vui vẻ: "Không dám nữa, Cô biết ngươi thích cô mà."
Ta bị người ta nói trúng tâm sự thiếu nữ mấy năm qua, không nhịn được mà mặt nóng lên, giận dữ nói: "Ai nói ta thích ngươi, chó mới thích ngươi!"
Trong chớp mắt, ta biến thành một con ch.ó trước mặt Thái tử.
Ta:...
Thái tử:...
Thái tử nói: "À há."
Ta nói: "Chết tiệt!"
17
Ta là Thái tử phi, Thái tử rất yêu ta.
Sau đó bọn ta cùng nuôi một con chó.
Tên của chó là:
"圵皯·穬砉·揯敳·缂乕·寚鰰·殸朤·兂盦·茻悥·噷儑·詈夆·吃屎·鬖厜·鶭乣·匉愳·顖臖·黼窆"