Thái Tử Chăn Trâu - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-09-04 09:42:30
Lượt xem: 129
Nếu không phải lúc thu mua lương thực, người của huynh trưởng vô tình phát hiện ra Tiêu Minh Ấp ở một thị trấn nhỏ gần biên giới, thì e rằng sẽ không ai ngờ tới, một người bị thương nặng như vậy, lại có thể từ Giang Nam chạy đến tận biên giới phía Tây Nam.
Nhìn dáng vẻ ủ ê của Lưu trắc phi, cuối cùng, ta vẫn đến gặp Tiêu Minh Ấp.
"Ta cho ngươi hai lựa chọn. Một là từ bỏ tất cả thân phận của mình, dẫn theo thê tử của ngươi đến nơi khác sinh sống, ta sẽ cho ngươi đủ tiền bạc, đảm bảo cả đời này ngươi sẽ được sống no đủ, trước khi đi, ta sẽ để lũ trẻ gặp mặt ngươi lần cuối.
Tinh Lan
"Hai là -"
"Chết."
Cho đến tận bây giờ, phụ thân và huynh trưởng vẫn không thể hiểu, tại sao ta lại phải dồn Tiêu Minh Ấp vào chỗ c.h.ế.t chỉ vì một giấc mơ.
Bản thân ta cũng không biết, rõ ràng chỉ là một giấc mơ, thế nhưng, oán hận của ta dành cho Tiêu Minh Ấp, lại chân thật đến vậy.
16.
Kể từ khi biết tin tiên đế băng hà, Tiêu Minh Ấp liền trở nên chán nản, buông xuôi.
Lúc này, nghe thấy ta nói vậy, chàng ta chỉ cười khổ vài tiếng: "Ta còn có lựa chọn nào khác sao?"
Chàng ta lựa chọn dẫn theo người yêu, thay tên đổi họ, đến nơi khác sinh sống.
Vì vậy, ta tìm một cơ hội thích hợp, cho Lưu trắc phi biết tin tức Tiêu Minh Ấp vẫn còn sống.
"Ngươi... Ngươi nói gì vậy?"
"Tỷi nói điện hạ vẫn còn sống? Chàng ấy ở đâu? Tại sao chàng ấy còn sống, mà lâu như vậy rồi, vẫn không chịu trở về tìm chúng ta?"
Ta biết, nàng còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi.
Nên cứ để nàng tự mình đi gặp Tiêu Minh Ấp.
Nhưng ta không ngờ, Lưu trắc phi vui mừng khôn xiết mà đi, lúc trở về, lại nổi giận với ta.
"Tỷ đã tìm được điện hạ từ lâu rồi, tỷ biết rõ chàng ấy sống khổ cực ở cái thôn làng nhỏ bé đó, nhưng tỷ lại nhẫn tâm nhìn chàng ấy chịu khổ, tại sao tỷ không cho chàng ấy trở về?"
"Ta đã đợi chàng ấy sáu năm, lũ trẻ cũng đợi chàng ấy sáu năm!"
"Cho dù điện hạ có yêu thương thôn nữ kia, thì cũng không ai có thể lung lay được địa vị của tỷ!"
Đây là lần đầu tiên, Lưu trắc phi dám nổi giận với ta như vậy.
Nàng ta cũng giống như phụ thân và huynh trưởng, không thể nào hiểu nổi, tại sao ta lại muốn dồn Tiêu Minh Ấp vào chỗ c.h.ế.t chỉ vì một giấc mơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thai-tu-chan-trau/chuong-8.html.]
Nhìn dáng vẻ gần như mất kiểm soát của nàng, ta cười nhạt: "A Nhàn à..."
"Là lúc chàng ấy trở về, ngươi sống vui vẻ hơn, hay là lúc chàng ấy không ở Đông cung, ngươi sống vui vẻ hơn?"
Lưu trắc phi lập tức im bặt.
Một lúc sau, nàng đỏ hoe mắt, nhỏ giọng nói: "Ta biết, những năm qua, là tỷ tỷ đứng ra chắn gió che mưa cho mọi người ở Đông cung."
"Nhưng đó chỉ là một giấc mơ, chuyện trong mơ cũng chưa xảy ra."
"Ta đã yêu thương, nhung nhớ chàng ấy bao nhiêu năm qua, ta và chàng ấy còn có con với nhau, tỷ tỷ, chúng ta hãy cho chàng ấy một con đường sống!"
Dứt lời, nàng "bịch" một tiếng, quỳ xuống đất, dập đầu lia lịa.
Ta thở dài.
Đúng là tình yêu khiến người ta mù quáng.
Hy vọng Tiêu Minh Ấp, xứng đáng với tấm chân tình mà Lưu trắc phi dành cho chàng ta.
Ta đồng ý với Lưu trắc phi, sau khi Thừa Trạch đăng cơ, sẽ thả Tiêu Minh Ấp đi.
Cũng đồng ý với nàng, sẽ để nàng dẫn theo hài tử đi gặp chàng ta lần cuối.
17.
Sau khi Lưu trắc phi rời đi, ta nằm trên giường, trằn trọc mãi không ngủ được.
Cho đến khi trời tờ mờ sáng, ta mới chìm vào giấc ngủ.
Nhưng không ngờ, ta lại mơ thấy phần tiếp theo của giấc mơ dự đoán kia.
Trong mơ, để che giấu nguyên nhân cái c.h.ế.t của "Hoàng hậu", để xoa dịu Ninh Quốc Công phủ, Tiêu Minh Ấp đã tỉ mỉ dàn dựng một màn bị thích khách ám sát.
Hơn nữa, chàng ta còn ôm t.h.i t.h.ể của ta, "chặn" một nhát kiếm.
Lý Hoàng hậu xả thân cứu giá, thật là cảm động trời xanh.
Nhưng không lâu sau khi ta chết, chàng ta liền sắc phong cho một nữ tử có dung mạo giống hệt A Nguyệt làm kế hậu.
Hai người vô cùng ân ái.
Lưu trắc phi cùng những người cũ ở Đông cung bị chàng ta ghẻ lạnh.
Thế nhưng, cho dù là vậy, khi phát hiện ra Tiêu Minh Ấp chán ghét hai đứa con trai sinh đôi của ta, Lưu trắc phi vẫn dùng sức lực yếu ớt của mình để bảo vệ chúng.