Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thái Tử Gia Não Yêu Đương - 8

Cập nhật lúc: 2024-10-01 18:10:20
Lượt xem: 760

Những năm sau đó, Tống Minh Yến không còn quấy rầy tôi nữa.

Anh là con trai độc nhất của nhà họ Tống, thừa kế sản nghiệp của gia tộc.

Với vai trò người nắm quyền, anh làm việc quyết đoán, nhanh chóng đưa Tống thị lên sàn chứng khoán.

Trong giới ai nấy đều nói anh trẻ tuổi tài cao, thủ đoạn ác liệt.

Nghe vậy, tôi cười nhẹ, liệu anh có thật sự là cùng một Tống Minh Yến mà tôi từng biết không?

Cũng phải thôi, có lẽ anh luôn xuất sắc, chỉ là đối với tôi thì có phần ngây ngô mà thôi.

Còn tôi cũng đã tiếp quản sản nghiệp của gia đình, bốn năm qua bận đến mức không còn thời gian cho bản thân.

Chuyện yêu qua mạng, từ sau lần Tống Minh Yến giả vờ mất trí nhớ, chúng tôi đã không còn liên lạc.

Nói ra cũng thật kỳ lạ, bốn năm qua, mỗi lần đến sinh nhật, trước cửa nhà tôi đều có một bó hoa hồng và một tấm thiệp vô danh.

Năm đầu tiên, trên tấm thiệp ghi: [Tuổi trẻ của tôi thực sự rất tẻ nhạt, vì yêu em mà trở nên rực rỡ.]

Năm thứ hai, thiệp viết: [Tôi mỗi ngày đều mơ mộng, có một ngày trong mơ, em đã ôm tôi.]

Năm thứ ba: [Công chúa yêu dấu, mong em không gặp tai ương, mọi năm đều bình an.]

Năm thứ tư: [Cảm ơn vì sự xuất hiện của em, như vậy đã đủ rồi.]

Tôi trân trọng đặt những tấm thiệp vào trong hộp.

Hôm nay có một buổi tiệc đêm thương mại, nghe nói Tống Minh Yến cũng sẽ tham gia.

Trong phòng tiệc, anh ngồi trên sofa, cổ áo sơ mi bên trong bộ vest hơi mở, đôi chân tự nhiên vắt chéo, cả người lộ ra dưới ánh đèn, những đường nét bên mặt đẹp trai càng trở nên quyến rũ.

Anh vẫn phong độ như xưa.

Chỉ là đôi mắt không còn nét ngây thơ tự do như trước kia, trở nên lạnh lùng xa cách.

Tôi nghĩ, ngoài trước mặt tôi, anh có phải lúc nào cũng giữ dáng vẻ lạnh lùng ấy trước mặt người khác không?

Tôi nhìn mà đờ đẫn, nghe thấy có người phụ nữ muốn tiếp cận anh với mục đích riêng, nhưng bị người bên cạnh cản lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thai-tu-gia-nao-yeu-duong/8.html.]

"Đừng đi trêu chọc Tống Minh Yến, cậu ta thủ đoạn tàn nhẫn, ghét nhất là phụ nữ cố tình tiếp cận, đừng để cậu ta nổi giận mà rút đầu tư khỏi nhà cô."

"Trước đó cũng có tiểu thư danh gia muốn quyến rũ cậu ta, kết quả là bị rút đầu tư đấy, nên yên phận một chút đi."

"Loại người như cậu ta, vị trí cao, có lẽ tâm trí không đặt vào chuyện nam nữ đâu."

Tôi nhướng mày.

Người ngoài đánh giá về anh cao thật.

"Lâm Hàm."

Phía sau có người gọi tên tôi.

Tống Minh Yến nghe thấy tên tôi thì sững lại một chút.

Anh vô thức quay đầu theo hướng giọng nói.

Mọi người đều chú ý khoảnh khắc Tống Minh Yến nhìn về phía tôi, từ lạnh lùng xa cách đến hoảng loạn.

Tôi cách đám đông, dùng khẩu hình nói với anh:

Hạt Dẻ Rang Đường

"Lâu rồi không gặp."

Tôi nhớ lần trước, sau nhiều năm không gặp, chính anh đã nói với tôi câu đó, giờ thời thế đổi thay, lần này lại là tôi chủ động mở lời.

Tống Minh Yến vội vàng đứng lên, quá luống cuống, chân dài đụng vào góc bàn, suýt ngã.

Anh loạng choạng chạy nhỏ đến trước mặt tôi, bối rối không biết làm gì.

Anh nắm chặt đốt ngón tay, ổn định lại cảm xúc:

"Lâu rồi không gặp."

Trong sảnh tiệc, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào hai chúng tôi.

Tiếng bàn tán không ngừng.

Tôi có chút ngượng ngùng, chỉ tay ra ban công ngoài trời: "Ra đó nói chuyện đi?"

Nhớ lại buổi tiệc năm ấy, khi anh bế tôi ra ghế sofa ở ban công, tôi không kiềm được cười nhẹ.

 

Loading...