THÁI TỬ PHI "KIM ĐAO BÁCH THẮNG" - 6
Cập nhật lúc: 2024-07-30 11:37:41
Lượt xem: 1,959
Nàng quên cả giận, mắng: "Đồ nô tài! Dám nói lời đại nghịch bất đạo như vậy, ta sẽ để Thái hậu g.i.ế.c cả nhà ngươi!
"Một nữ nhân dân gian, cũng xứng làm Thái tử phi!"
Sao lại không xứng!
Ta tuyệt đối xứng đôi vừa lứa, tuyệt mỹ thiên tiên.
Chu Tấn An có thể ở bên ta là phúc đức kiếp trước của hắn, tổ tiên hắn cũng phải mừng rỡ.
Như ta, vừa nho nhã hòa nhã, vừa hiểu chuyện, lại giỏi võ, hắn có đốt đèn lồng cũng khó tìm được người vợ như vậy.
Phía sau, phu nhân Bội Quốc công kinh ngạc: "Thái tử phi gì?"
Ta khẽ cười: "Ta không nói rồi sao, sư phụ chủ trì việc hôn sự cho ta, trước khi về kinh ta đã thành thân rồi."
"Nhưng ngươi cũng không nói phu quân của ngươi là Thái tử!"
Ta nhún vai: "Bà cũng không hỏi mà."
***
Tưởng rằng sẽ phải tranh cãi thêm, nhưng thấy vài thị vệ từ xa đi tới, không biết nói gì với Minh Hoa quận chúa.
Quận chúa sắc mặt tái mét trừng ta, buông một câu đe dọa rồi rời đi.
Mấy tên thị vệ hành lễ với ta, sau đó tản ra xung quanh.
Nhiễm Thanh tìm cơ hội ghé tai ta nói nhỏ:
"Nương tử đừng trách, là Thái tử dặn dò chúng ta, nếu có cơ hội đánh nhau, trước hết để nương tử ra tay, nương tử đánh xong rồi chúng ta mới ra tay."
Ta mím môi cười nhẹ.
Vẫn là Chu Tấn An hiểu ta nhất.
Ta không có sở thích gì đặc biệt, chỉ thích đánh nhau.
Học được một thân võ công, không ra tay thì khác nào khoác áo gấm đi đêm.
Lên xe lại, Nhiễm Thanh theo bên ngoài, phu nhân Bội Quốc công và Tập Chỉ Doanh muốn nói nhiều điều, nhưng vì có Nhiễm Thanh bên cạnh cũng không dám hỏi, khiến ta được yên tĩnh một chút.
Đến khi vào cung, phu nhân Bội Quốc công mới hạ giọng hỏi ta:
"Tam nương, sao ngươi không nói sớm chuyện ngươi với Thái tử? Khiến ta và cha ngươi lo lắng bấy lâu."
Tập Chỉ Doanh bên cạnh im lặng suốt đường, không biết đang nghĩ gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thai-tu-phi-kim-dao-bach-thang/6.html.]
"Tỷ tỷ từng gả cho Thái tử, còn thế tử Ngô Vương thì sao?"
Trước khi thế tử Ngô Vương trở thành kẻ ngốc, Chu Tấn An còn cùng ta quét sạch các môn phái võ lâm, lời đồn Ngô Vương làm Hoàng Thái đệ rộ lên.
Tập Chỉ Doanh đính hôn với thế tử Ngô Vương, thật lòng muốn trở thành hoàng thân quốc thích.
"Chuyện đó liên quan gì đến ta?"
"Ngươi!"
Phu nhân Bội Quốc công nghĩ nhiều hơn Tập Chỉ Doanh, còn biết hỏi ta võ công học từ đâu.
"Ngươi cậy võ công giỏi, đắc tội với Minh Hoa quận chúa, sau này làm sao sống yên ổn?
"Minh Hoa quận chúa có Thái hậu chống lưng, nếu Thái hậu trách tội, e rằng Thái tử cũng không bảo vệ nổi ngươi. Huống hồ, Thái tử về kinh không mang ngươi theo, dù có Nhiễm Thanh bên cạnh, nhưng không đại diện cho điều gì. Ngươi và điện hạ tình cảm ra sao, ngươi tự mình còn không rõ sao?"
Bà ta nhìn ta đầy ẩn ý, "Ngươi vào kinh lâu như vậy, Thái tử có đến thăm ngươi không?
"Tam nương, tình cảm con người là thứ không thể tiêu hao, ngoài cha mẹ và người thân, ai có thể thật lòng đối xử tốt với ngươi? Chúng ta mới là một gia đình, sau này ngươi vào cung, không có ai giúp đỡ, sống sao đây? Ngươi lớn lên nơi dân dã, sao chịu nổi những mưu mô trong cung? Chi bằng đưa Tứ nương đi theo, các ngươi là tỷ muội ruột, đương nhiên phải tương trợ lẫn nhau."
Thực ra, cái gọi là danh gia vọng tộc và chúng ta, những kẻ giang hồ thảo mãng, cũng không khác nhau mấy.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Mọi người đều theo đuổi danh lợi, chẳng qua thủ đoạn khác nhau.
Ta làm minh chủ võ lâm, dựa vào võ công giỏi, kẻ không phục đều bị ta đánh cho phục, nhưng mọi chuyện lớn nhỏ trong giang hồ ta cũng xử lý ổn thỏa, sao có thể bị phu nhân Bội Quốc công lừa được bằng mấy lời này.
Bà ta ở vị trí cao lâu rồi, không biết cúi đầu nhìn người, luôn cho rằng dân thường đều là kẻ ngu ngốc, nhưng trên đời này làm gì có nhiều kẻ ngu ngốc như vậy?
Nếu ngươi luôn cho rằng người bên cạnh đều là kẻ ngốc, chỉ mình ngươi thông minh, ngươi nên chú ý xem liệu có phải chỉ mình ngươi mới thực sự là kẻ ngốc không.
Tất nhiên, nếu bên cạnh toàn là kẻ như thế tử Ngô Vương, ta chỉ có thể nói ngươi may mắn.
Ta cười nhạt nhìn phu nhân Bội Quốc công .
Không chỉ phu nhân Bội Quốc công nghĩ rằng tình cảm giữa ta và Thái tử bình thường, không ít người ở kinh thành cũng nghĩ vậy.
Ai cũng muốn lợi dụng ta, nhưng lợi dụng ta - Trần Tây Ninh, không dễ như vậy.
Những kẻ đã khiến ta chịu thiệt, nay đều đã sớm lên đường đến cõi cực lạc, cỏ trên mộ chắc đã cao hơn ta rồi.
07
Bị ta làm cho tức giận không nhẹ, nhưng lại sợ hãi trước sự nhanh nhẹn dứt khoát của ta, phu nhân Bội Quốc công suốt đường vào cung mặt mày khó coi, cuối cùng cũng bước vào cổng cung một cách miễn cưỡng.
Cổng lớn màu đỏ, trang nghiêm tĩnh lặng.