Thẩm Dao - 9
Cập nhật lúc: 2024-08-18 21:46:48
Lượt xem: 149
7.
Ban ngày trong phòng tự học, Thẩm Miên Miên lại kéo Triệu Hạo ngồi xuống một chỗ không xa trước mặt tôi.
Toàn bộ tòa nhà có hơn chục phòng học trống để tự học, nhưng lần nào cô ta cũng chọn trúng phòng có tôi, ngay trước mặt tôi cô ta lúc thì đút một miếng dưa lưới, lúc thì lại đút một miếng đào cho Triệu Hạo. Thỉnh thoảng hai kẻ này còn hôn một cái.
Có bạn học khác đang tự học nhìn thấy phản cảm nói: “Các người có thể ra ngoài biểu hiện tình cảm được không? Đây là nơi để học.”
Thẩm Miên Miên lườm một cái: “Liên quan gì đến cậu.”
Những người khác trong phòng không chịu nổi nữa, đều tức giận bỏ đi, Thẩm Miên Miên càng thêm kiêu ngạo, cô ta quấn lấy Triệu Hạo như rắn.
Có lẽ Thẩm Miên Miên nghĩ rằng cảnh tình tứ này sẽ làm tôi bị kích động dữ dội.
Nhưng cô ta đã nhầm, nó chỉ làm tôi được giải trí nhiều hơn mà thôi.
Mà hôm nay hiệu quả giải trí lại đặc biệt cao.
Mới tự học chưa đầy hai mươi phút thì điện thoại của Triệu Hạo đã reo lên.
Anh ta vừa lấy ra nghe, chưa tới ba mươi giây thì sắc mặt biến đổi.
Sau khi cúp máy, Triệu Hạo ngơ ngác một lát, rồi quay lại nhìn về phía Thẩm Miên Miên.
“Tại sao?” Anh ấy khẽ nói: “Tại sao buổi phỏng vấn của tôi không thành công?”
Thẩm Miên Miên cũng ngẩn ra hai giây.
Cô ta đã chìm đắm trong giấc mơ quá lâu, và bây giờ, giấc mơ cũng tan vỡ.
“Sao có thể thế được?” Thẩm Miên Miên cố giữ vững tinh thần: “HR đó là ai? Để tôi bảo bố tôi nói chuyện với cô ta.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tham-dao/9.html.]
Triệu Hạo lúc này vẫn còn mang một chút hy vọng, anh lập tức lấy ra tên của HR cho Thẩm Miên Miên xem: “Chính là người này, cô ta cố ý chống lại nhà em phải không? Bảo bố em sa thải cô ta đi.”
Đúng là đỉnh cao, hai người họ coi công ty như cửa hàng tạp hóa của nhà mình, muốn đuổi ai thì đuổi vậy đấy.
Thẩm Miên Miên đồng ý, tôi biết cô ấy chỉ đang muốn trì hoãn mọi chuyện.
Nhưng sự trì hoãn này không thể kéo dài được lâu, quả nhiên, vài ngày sau, Triệu Hạo bắt đầu sinh nghi.
“Có phải em chưa hề nói chuyện với bố em không? Hay là…”
Tôi biết, Triệu Hạo đã bắt đầu nghi ngờ thân phận của Thẩm Miên Miên.
Phải nói rằng, đến giờ mới bắt đầu nghi ngờ thì đầu óc của anh ta thật chậm chạp.
“Đúng vậy, tôi không nói với bố tôi.” Thẩm Miên Miên dứt khoát nói: “Triệu Hạo, anh nghĩ anh là ai, tại sao tôi phải giúp anh?”
Nghe tới đây là tôi hiểu ra ý định của cô ta rồi.
‘Bỏ xe giữ tướng.’
Thẩm Miên Miên thà thừa nhận rằng cô ấy đã lừa dối tình cảm của Triệu Hạo, còn hơn là thừa nhận cô ta đang giả mạo thân phận.
Dù sao, việc thừa nhận điều trước chỉ mất một mình Triệu Hạo, cùng lắm sau này lại đi tìm một chàng trai trẻ đẹp khác.
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
Còn nếu thừa nhận điều sau thì tất cả những thứ tốt đẹp trong một tháng qua sẽ tan biến, từ một tiểu thư được mọi người ngưỡng mộ, cô ấy sẽ ngay lập tức trở thành một kẻ lừa đảo bị mọi người xua đuổi.
Tô Dạng và tôi đã bàn bạc với nhau, cảm thấy diễn biến đến đây là đủ.
Thế là trên diễn đàn trường, những lời đồn đoán về thân phận của Thẩm Miên Miên bắt đầu nổi lên, nhiều người bắt đầu thảo luận và cho rằng thân phận của cô ấy là giả.
Tin đồn càng ngày càng lan rộng, nếu không nhanh chóng làm rõ thì danh tiếng của Thẩm Miên Miên có lẽ sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.
Thế là vào một tối thứ Sáu, một tài khoản nhỏ trên diễn đàn trường đăng bài, tự xưng là bạn cùng phòng của Thẩm Miên Miên và đăng một bức ảnh làm bằng chứng thanh minh cho cô ta.