Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thâm tình đến muộn - ✅ Chương 43 (END)

Cập nhật lúc: 2024-08-29 20:40:33
Lượt xem: 2,465

✅ Chương 43

 

[20 tháng 5 năm 2017 (Chủ nhật).

 

Kỷ niệm một năm của chúng tôi!]

 

[Ngày 5 tháng 11 năm 2017 (mưa).

 

Anh ấy sắp rời trường để thực tập, vừa nghĩ tới tôi phải ở trong trường học cô độc chịu đựng một năm, trong lòng liền buồn bực đến không thở nổi!]

 

[21 tháng 1 năm 2018 (Tuyết nhẹ).

 

Vốn Tết năm nay anh ấy muốn cùng tôi về nhà ăn cơm. Cha mẹ làm một bàn đồ ăn, mẹ còn trang trí rất đẹp, nhưng anh không có thời gian tới. May mắn là cha mẹ và anh trai cũng rất thông cảm cho anh, thông cảm vạn tuế!]

 

[15 tháng 2 năm 2018 (mưa dầm).

 

Hôm nay anh ấy về nhà gặp cha mẹ, nhưng cha mẹ anh ấy không thích tôi. Tuy rằng cha mẹ anh nói chuyện rất không tôn trọng người khác, nhưng tôi không tức giận, mà ngược lại còn sợ hãi. Trong khoảnh khắc đó toàn bộ cơ thể tôi run rẩy, sợ rằng anh ấy sẽ rời bỏ tôi. Lúc ăn cơm xong rời đi, Mân Tự đi nói chuyện với cha anh ấy. Mẹ anh ấy nói với tôi rằng bà đã tìm được vợ sắp cưới cho anh ấy và sẽ đính hôn vào ngày 21 tháng 1. Tôi không thể kìm được và khóc suốt chặng đường về nhà.]

 

[Ngày 28 tháng 2 năm 2018 (trời nhiều mây).

 

Mân Tự vì tôi mà từ mặt người nhà, anh lựa chọn tự mình gây dựng sự nghiệp, đây là con đường rất gian nan, nhưng mà tôi vẫn quyết định phải cùng anh đi tiếp! Cả đời này, cho dù có như thế nào tôi cũng phải gả cho anh!]

 

Nhật ký đến đây thì dừng lại, một xấp thật dày phía sau bị xé đi. Phương Gia Ý đi rồi, không ai biết cô viết cái gì, đã mang đi cái gì. Tim Nguỵ Mân Tự như bị d.a.o cắt, trong lúc vô tình lật đến trang cuối cùng.

 

Chữ viết xinh đẹp trên đó làm cả người hắn chấn động.

 

[Tất cả những gì có thể nhớ lại đều đã bị mất, hóa ra chúng ta chưa bao giờ đến từ cùng một thế giới. Trong suốt quãng đời còn lại, tôi hy vọng chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa, tôi cũng hy vọng cả hai chúng ta đều ổn.]

 

“Phương Gia Ý...”

 

Vuốt ve những giọt nước mắt đã làm dòng chữ trong nhật ký nhoè đi, Nguỵ Mân Tự ôm chặt cuốn nhật ký trong tay và bật khóc. Khói dày đặc lọt vào qua khe cửa, mùi pháo khói lửa nồng nặc lan tỏa trong phòng ngủ chính.

 

Thanh âm điên cuồng của Tô Nhu Uyển từ bên ngoài truyền đến: “Em yêu anh bảy năm, đợi anh bảy năm, anh chưa từng để ý đến em, vì sao còn trêu chọc em?”

 

Phương Gia Ý cũng từng hỏi hắn vấn đề tương tự. Đời người có bao nhiêu lần bảy năm?

 

“Xin lỗi...” Nguỵ Mân Tự rơi nước mắt xin lỗi, vừa đối phương Gia Ý, cũng đối với Tô Nhu Uyển.

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Nhưng chỗ đặc biệt nhất của cuộc đời chính là, không có đường lui, cũng không có cơ hội làm lại. Hối hận vô tận.

 

Ngoài cửa Tô Nhu Uyển đã rơi vào điên cuồng: “Nguỵ Mân Tự, nếu như sống không thể cùng một chỗ, vậy thì cùng c..hết đi!”

 

Tiếng còi xe cứu hỏa vang lên dưới lầu. Giang Cảnh Ngự Uyển là một trong những ngôi nhà đẹp nhất, cách đó 300 mét có một trạm cứu hỏa.

 

Lúc được lính cứu hỏa đưa ra khỏi phòng, Nguỵ Mân Tự đã sớm bị sặc khói đến nước mắt giàn giụa. Nút áo âu phục buông lỏng, trong n.g.ự.c đột nhiên trống rỗng. Nguỵ Mân Tự quay đầu nhìn lại, thấy quyển nhật ký rơi trên mặt đất, rất nhanh sẽ bị ngon lửa nuốt chửng!

 

Lần này... hắn sẽ không trơ mắt nhìn cô hóa thành tro tàn nữa. Hắn đẩy mạnh nhân viên cứu hỏa ra, nghiêng ngả lảo đảo chạy về phía quyển nhật ký, cùng lúc đó, tủ rượu bị cháy sập đập thẳng xuống! Cơn đau truyền đến, đầu Nguỵ Mân Tự  ù ù! Khoảnh khắc mất đi ý thức, trong lòng hắn không hiểu sao cảm thấy yên tĩnh và thoải mái. Hắn muốn biết, rốt cuộc có một thế giới khác hay không, Phương Gia Ý có thể ở nơi đó chờ hắn hay không?

 

Bệnh viện Nhân dân số 1 Tinh Thành.

 

Trong phòng cấp cứu, bác sĩ đi ra, lắc đầu: “Bị bỏng diện tích lớn, phù phổi cấp tính, đầu bị thương nặng, hẳn là hai ngày nay.”

 

Hốc mắt Tiêu Hà đỏ bừng trong nháy mắt, quay đầu nhìn về phía Tiếu Chi Tử: “Phiền cô, thay cậu ấy hoàn thành tâm nguyện cuối cùng.”

 

“Mân Tự, tôi mang Gia Ý đến thăm cậu.”

 

Nghe Tiêu Hà nhắc tới tên Phương Gia Ý, Nguỵ Mân Tự mở mắt ra. Với lối trang điểm bắt chước tinh tế và trang phục giống nhau, Tiếu Chi Tử bây giờ hoàn toàn không khác gì Phương Gia Ý. Nguỵ Mân Tự nhìn hai người đứng ở cửa, ánh mắt lơ đãng của hắn đột nhiên tập trung năng lượng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tham-tinh-den-muon/chuong-43-end.html.]

“Em đến thăm anh, Mân Tự.”

 

Tiếu Chi Tử kiềm chế chua xót trong lòng, từng bước một đi về phía Nguỵ Mân Tự. Đợi đến khi cô đi tới trước giường, Nguỵ Mân Tự vẫn nhìn chằm chằm phía sau cô, khóe mắt chảy xuống một giọt lệ nóng kích động: “Gia Ý, em, tha thứ cho anh...”

 

Giọng hắn khàn khàn đến mức gần như không nói ra lời, Tiếu Chi Tử vẫn nghe rõ ý của hắn. Theo tầm mắt Nguỵ Mân Tự nhìn lại, ngoài Tiêu Hà ra không có một bóng người nào khác. Lông mi hắn run rẩy, trên mặt tràn ra một nụ cười hạnh phúc.

 

Bảy năm qua, lướt qua trước mắt hắn như một hình bóng. Trong mơ hồ, dáng vẻ thiếu nữ ngây ngô kia càng ngày càng rõ ràng.

 

Nguỵ Mân Tự nhếch khóe miệng: “Gia Ý, đã lâu không gặp.”

 

(--END--)

---------

BẢY NĂM ĐÍNH ƯỚC

 

Tác giả: 小柒崽子

 

Đêm khuya, đói quá, tôi bực tức post bài: [Chồng chưa cưới 7 năm thực sự đã quyến rũ bạn thân của tôi, chuyển cho tôi 50 vạn để nghe kế hoạch báo thù.]

 

Chồng chưa cưới đột nhiên trả lời: [?]

 

Một giây sau, tài khoản ngân hàng trên điện thoại thông báo nhận được 50 vạn, cộng thêm tin nhắn lạnh như băng: [Chuyển, nói.]

 

Tôi nơm nớp lo sợ giải thích với người đàn ông vừa từ nước ngoài trở về: “Em nói quên dùng acc phụ, anh có... tin không?”

 

1

 

Tôi là một tác giả tiểu thuyết.

 

Mỗi ngày đều viết bản thảo đến đêm khuya, dưới sự đả kích và thúc giục gấp đôi của cơn đói, tôi đã phát điên rồi.

 

Tôi đăng nhập mạng xã hội, khơi mào:

 

[Ở chung 7 năm chồng chưa cưới thế mà quyến rũ bạn thân của tôi, tôi đã nhịn nhiều lần nhưng càng lúc càng quá đáng. Chuyển cho tôi 50 vạn để nghe cụ thể kế hoạch báo thù!]

 

Bài post vừa đăng, rầu rĩ ứ đọng ở n.g.ự.c tôi mới dần dần tiêu tán.

 

Phát điên thật tốt, phát điên thật có lợi cho sức khỏe.

 

Cùng với âm thanh thông báo ngắn ngủi, màn hình điện thoại phát ra tin nhắn nhắc nhở.

 

Phó Kinh:[?]

 

Điện thoại reo liên tục, số lượt chia sẻ và thích vượt quá 10.000 chỉ trong vài giây.

 

Có người nói: [Tác giả ơi, dậy đi, cô nổi tiếng rồi.]

 

Tôi nhìn lên, đôi đồng tử đang run rẩy.

 

C..hết tiệt, quên dùng acc phụ.

 

Tôi có c..hết cũng không ngờ, đời này lần đầu tiên đứng đầu hot search, là bởi vì bịa đặt chuyện chồng chưa cưới ngoại tình...

 

Vài phút sau, tài khoản ngân hàng trên điện thoại thông báo được chuyển vào 50 vạn, cộng thêm một tin nhắn lạnh như băng: [Chuyển, nói.]

 

Không nói được thì c..hết.

 

Đọc full tại Monkeyd

 

Loading...