Thanh mai trúc mã - 8 (Ngoại truyện)
Cập nhật lúc: 2024-06-30 07:53:11
Lượt xem: 730
1.
Sau khi Trình Cảnh Nguyên và Hứa Giai Dao tốt nghiệp, họ đương nhiên sống cùng nhau.
Đối với họ, điều này không khác gì những ngày thường, cả hai đều phải đi làm, có thể nói thời gian ở bên nhau ít hơn so với trước khi tốt nghiệp.
Ngày nào Trình Cảnh Nguyên cũng đi sớm về muộn, dự án của nhóm anh đã đi đến giai đoạn cuối, gần như lúc nào anh cũng kẹt ở công ty.
Hứa Giai Dao vốn định ngày hôm đó tan làm vào một giờ nhất định, khi đến giờ tan làm, cô lao tới cửa, cố gắng là người đầu tiên checkout và tan làm.
Nhưng chưa kịp chạy ra khỏi văn phòng thì đã bị sếp chặn lại.
"Hứa Giai Dao, sao mỗi ngày tan làm đều tích cực như vậy? Trong nhà có vàng phải giữ à, hôm nay phải tăng ca."
Ông chủ dùng lời nói chân thành thuyết phục cô, Hứa Giai Dao chán nản ngồi trên ghế thay bộ móng tay mới.
Cô vừa tốt nghiệp đã gia nhập công ty này, ông chủ là tiền bối của cô, là thiếu gia nhà giàu hàng thật giá thật, gia đình anh thành lập một công ty nhỏ để anh điều hành, bình thường khi tan sở anh ta chạy nhanh hơn bất kỳ ai, nhưng hôm nay anh ta lại giáo dục cô.
"Sếp ơi, chồng em còn ở nhà chờ em về nấu ăn." Hứa Giai Dao xoay người dựa vào lưng ghế một vòng, thản nhiên nói.
“Chồng em rất gia trưởng, tan làm về nhà không có một bàn thức ăn nóng hổi sẽ mắng em đó. Nếu tâm trạng không tốt, thậm chí có thể sẽ ra tay đánh em.”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
"..."
Ông chủ có vẻ sợ hãi, trông Hứa Giai Dao mỗi ngày đều nhàn nhã, thế mà cuộc sống của cô sau khi trở về nhà thật là... khó khăn.
Đồng nghiệp Trần, người ngồi ở bàn bên cạnh, nhìn lên từ máy tính với vẻ mặt không thể tin được: "Không thể nào, chị Dao Dao, chẳng phải lần trước chúng ta đi mua sắm ở trung tâm thương mại, chồng chị đã bí mật mua cho chị một chiếc vòng cổ sao?"
"..."
Hứa Giai Dao đang lướt weibo thì dừng lại một chút, đối mặt với ánh mắt thăm dò của ông chủ, cô tỏ ra bình tĩnh: "Thật ra anh ấy chỉ tỏ vẻ là mua cho tôi thôi, tôi chỉ nhắm mắt mà phối hợp thôi."
Nói xong, cô cúi đầu giả vờ lau nước mắt hai lần.
Cửa vang lên hai tiếng gõ, mấy người nhìn qua, Hứa Giai Dao nhìn thấy người chồng mình vừa nhắc tới tựa vào cửa kính, vẻ mặt vui tươi nhìn cô.
"Anh đang tìm ai vậy?"
Sếp nhìn Trình Cảnh Nguyên không biết từ đâu xuất hiện, lại thấy anh cứ nhìn Hứa Giai Dao, ánh mắt lóe lên giữa hai người.
"Chồng ơi, sao anh lại tới đây?"
Hứa Gia Dao cầm chiếc túi nhỏ chạy về phía Trình Cảnh Nguyên, vòng tay qua eo anh rồi rúc vào trong n.g.ự.c anh.
"Sếp ơi, người nhà tới đón em. Em tan làm nhé, ngày mai gặp lại."
Nói xong, cô liền kéo Trình Cảnh Nguyên bỏ trốn khỏi hiện trường.
Lúc lên xe, cô vẫn nắm tay Trình Cảnh Nguyên, làm điệu bộ quyến rũ.
"Sao hôm nay anh lại rảnh rỗi đến đón em? Anh tan làm sớm hơn em."
"Việc này không phải để chứng minh rằng anh vô tội. Ban nãy có người nào đó ở trong công ty nói rằng anh đánh vợ, mắng vợ..."
Sắc mặt Hứa Gia Dao cứng đờ, giây tiếp theo cô lại đi nắm tay anh: "Không phải anh đã đợi em về sớm sao? Gần đây em bận quá, thậm chí không có thời gian đi cùng anh."
Trình Cảnh Nguyên nhéo mặt cô, bảo cô ngồi lại, khởi động xe về nhà.
"Công trình mới đã kết thúc, anh được phép nghỉ hai ngày, hai ngày này anh sẽ ở nhà với em."
Hai mắt Hứa Gia Dao sáng lên, cô nghiêng người kích động nói: "Thật sao? Thật tuyệt."
Nhìn bộ dáng kích động của cô, Trình Cảnh Nguyên bật cười, cô luôn như vậy, cho dù là một chút việc nhỏ, có liên quan đến mình cũng rất coi trọng.
Tại sao anh lại không như thế này chứ?
Không biết bắt đầu từ khi nào, có lẽ là lần đầu tiên họ nhìn nhau, cũng có thể là mỗi giây phút thân thiết, họ dần trở thành người duy nhất của nhau, đồng hành cùng nhau suốt năm tháng dài.
(--END--)
----
Rcm cac bạn đọc bộ ẢNH ĐẾ ƯA GA DẺ nha
Trong lúc quay gameshow, tôi bị yêu cầu video call cho người được ghim đầu WeChat.
Người được ghim là ông chồng ảnh đế bí mật kế hôn của tôi. Vừa nối máy anh ấy đã nói: “Vợ ơi, quần sịp Pikachu của anh đâu rồi?”
1.
Tôi đến làm khách mời của một show tạp kĩ, sau khi thua một trò chơi, tôi rút thăm ngẫu nhiên trúng một thử thách.
Tôi mở tờ giấy ra, trên đó viết: “Gọi video cho người được ghim đầu WeChat ngay tại đây.”
Tôi nghĩ thầm “Không ổn!” Người được ghim trên đầu là chồng tôi Tống Thời.
Ngoài thân phận vợ chồng bí mật kết hôn, anh còn được người ta biết đến với tư cách ảnh đế trẻ nhất trong giới giải trí.
Tôi vừa định ăn gian cho “qua phà”, tổ đạo diễn đã nhanh tay lẹ mắt chộp lấy điện thoại tôi và gọi đi, còn chiếu màn hình điện thoại tôi lên màn ảnh lớn.
“Túttttt…túttttt…”Hai giây sau, một bóng người quen thuộc xuất hiện trên màn chiếu.
Tống Thời còn đang mặc đồ ngủ, sợi dây buộc lỏng lẻo bên hông, loáng thoáng khoe phần thân trên cường tráng.
Anh đưa lưng về phía camera, quay mặt vào gương rửa mặt chải đầu, tùy ý hỏi: “Vợ ơi, nhớ anh rồi hả? À đúng rồi, cái sịp Pikachu của anh đâu rồi á?”
Ai nấy đang ở hiện trường hít hà, ngay chính đạo diễn cũng không ngờ chỉ một thử thách ngẫu nhiên lại có thể lột trần bí mật của ảnh đế.
Tôi kịp thời phản ứng trước tiên: “Khụ, em đang ở trường quay.”
Tống Thời tức khắc nhìn về phía điện thoại với vẻ mặt kinh ngạc, gương mặt được phóng lớn trên màn ảnh không hề giảm mất vẻ điển trai.
Anh cuống quýt sửa lại tóc tai, kéo lại quần áo rồi hướng về phía ống kính chào hỏi: “Chào mọi người, tôi là…”
Tôi lập tức ngắt video. Anh ấy đang làm gì vậy? Lúc này tự giới thiệu làm gì nữa chứ! Anh có không nói khán giả ai cũng biết ha…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thanh-mai-truc-ma/8-ngoai-truyen.html.]
Bên dưới bắt đầu có người xì xào: “Đờ mờ, đó là Tống Thời hả? Tôi không hoa mắt chứ?”
“Lúc Tống Thời nhận cúp ảnh đế lần đầu tiên có đeo nhẫn, còn thừa nhận đã kết hôn, hóa ra là thật à!”
“Hai người bọn họ giấu kĩ ghê chứ? Hóa ra Cố Thanh Oánh chính là người vợ giấu mặt của Tống Thời à?”
“Không biết có nên nói không chứ dáng người Tống Thời ngon quá, hình như tôi thấy có cả cơ bụng đó!”
“Há há há há há há sịp Pikachu nữa chứ, cười chếch!”
Nghe khán giả thảo luận, tôi cố lắm mới duy trì được nụ cười, bụng nghĩ “Xong rồi, gom đồ chuẩn bị giải nghệ là vừa.”
Đúng như dự đoán, chương trình vừa kết thúc, quan hệ vợ chồng của tôi và Tống Thời đã lên hot search.
#Tống Thời và Cố Thanh Oánh đã kết hôn#
#Ảnh đế bí mật kết hôn phiên bản đời thực#
#Sịp Pikachu của Tống Thời#
Tạm thời bỏ những chuyện khác qua một bên, mắc gì sịp Pikachu cũng lên hot search vậy?
Tôi run rẩy bấm vào, comment nhiều like nhất là [Hahahahaha, vài người ngoài mặt trông rất ngầu, hóa ra mặc sịp phải là Pikachu!]
Mà reply hot nhất dưới comment đó càng làm tôi nhức đầu hơn.
Tống Thời: [Làm sao? Bạn không mặc sịp Pikachu hả? Vợ tôi đặc biệt chọn cho tôi đó, có vấn đề gì không?]
Mắt tôi tối sầm, tôi cảm thấy cần phải bóp c..hết Tống Thời trước khi giải nghệ.
Về đến khách sạn, tôi ép Tống Thời vào tường, cùi chỏ ghì lên cổ anh, muốn nói mà không thốt ra được tiếng nào.
Tôi làm gì được đây, dù gì mọi chuyện bị lộ cũng là do tôi chơi game thua mà, không lý nào lại trách anh được; nhưng đè thì cũng đè rồi, không nói gì cũng hơi phí. Thế nên tôi nhìn xuống quần áo anh mặc, Tống Thời đã thay đồ ngủ ra, bấy giờ đang mặc áo phông trắng ở nhà thường ngày và một chiếc quần thể thao màu xám tro.
Tôi nhướng mày, hỏi: “Mới nãy video call sao đồ ngủ của anh không quấn chặt?”
Tống Thời bật cười, xoay người đè ngược lại tôi, dễ dàng xoay chuyển tình thế. Anh đưa tay vén tóc tôi ra sau tai, trìu mến nói: “Anh còn mặc quần áo lúc nói chuyện với vợ là đã tốt lắm rồi.”
Nghe xong câu này, trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ: Đồ tà răm…
Dù chúng tôi đã kết hôn vài năm nhưng tôi vẫn bị sốc trước cách nói chuyện tà răm của anh.
Thấy tôi sửng sốt, anh bẹo má tôi, lại thân mật hôn một cái: “Trước khi trời sập thì thơm cái đã nè.”
Hôn tới hôn lui một hồi, nhiệt độ cứ thế tăng dần, ánh mắt Tống Thời càng ngày càng nóng…
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên ngắt ngang “cuộc vui.”
Tống Thời quả quyết cúp máy, đối phương lại gọi, tới lui ba lần như vậy, Tống Thời rốt cuộc chỉ đành hít sâu một hơi rồi ấn nhận cuộc gọi.
Người gọi là quản lý chung của chúng tôi, giọng nói oang oang của đối phương vang lên từ điện thoại: “Oắt con Tống Thời, cậu tém tém bớt lại được không hả?”
“Cách một cái màn hình tôi còn thấy cậu đang xòe đuôi đấy! Có vợ thì ngon lắm à? Cậu đăng cái bình luận đó làm nền tảng sập luôn rồi kìa, cậu đi mà xin lỗi nhóm kỹ thuật viên đi!”
Giọng điệu đối phương nghe không giống đang giận, dù sao Tống Thời đã sớm công khai tuyên bố mình đã kết hôn, việc nửa kia của anh lộ diện cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi. So ra thì, việc này ảnh hưởng đến tôi nhiều hơn.
Nghe vậy, Tống Thời đáng như đúng rồi: “Phải đó, có vợ mới tuyệt làm sao đúng không? Không phục thì nín.”
Người quản lý bị khịa đến cạn lời, mãi một lúc lâu mới nói: “Ảnh hưởng với Thanh Oánh sẽ tương đối lớn, cạnh tranh giữa sao nữ căng thẳng hơn sao nam rất nhiều. Tôi sẽ để mắt cẩn thận tránh cho đối thủ của cô ấy táy máy tay chân.”
Cuối cùng, quản lý còn dặn: “Cậu đừng có xòe đuôi nữa, yên tĩnh chút chờ tin của tôi đi.”
Sau khi cúp máy, Tống Thời ôm tôi vào lòng. Tôi ngoan ngoãn ngồi trên đùi anh, nhỏ giọng nói: “Sịp Pikachu của anh ở nhà không đem theo… Lần này đem theo Heo Peppa với Cừu Vui Vẻ.
Tống Thời bật cười, ôm tôi cùng ngã xuống giường, hơi thở nóng hổi phả vào tai tôi: “Bây giờ đừng nhắc đến Pikachu… nói cái khác đi…”
(Truyện đã full tại Monkeyd)