THANH YÊN - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-04-29 18:49:33
Lượt xem: 293
Ta đúng lúc mở miệng:
“Tố Tố, không phải ta dùng danh nghĩa đại tỷ nói muội, muội cũng là tỷ tỷ, thân là tỷ tỷ nhường một chút đệ đệ làm sao vậy? Muội không thể rộng lượng một chút sao? Hiểu chuyện thêm một chút đi?”
Liễu Tố Tố không dám tin mà nhìn ta, nàng ta tâm thái rối bời, thật sự không nhớ rõ vị tỷ tỷ chiều chuộng nàng lúc xưa, vì cái gì hiện tại hoàn toàn đứng ở người khác chỉ trích nàng?
Ta nhìn bộ dạng ủy khuất của Liễu Tố Tố, trong lòng vui sướng, quả nhiên d.a.o nhỏ không cắt ở trên người mình thì đúng là không biết đau.
Liễu Tố Tố hai mắt đỏ lên, ủy khuất đến cơ hồ muốn khóc:
“Tỷ tỷ, ngươi cư nhiên vì một người ngoài mà lại nói ta như vậy?”
Cha ta đập bàn một cái chỉ vào Liễu Tố Tố mắng:
“Ngươi làm càn, cái gì người ngoài với không người ngoài, nơi này đều là người một nhà.”
Nương ta cũng mở miệng quở trách:
“Tố Tố ngươi xác thật có chút không hiểu chuyện.”
Quả nhiên danh hiệu ở cáo mệnh phu nhân trước mặt, nương ta cũng lên tiếng bênh vực.
Liễu Tố Tố thấy không ai giúp nàng, ủy khuất lau nước mắt chạy đi ra ngoài.
“Nhị tỷ…”
Liễu Diệu Tổ thấy Liễu Tố Tố tức giận đến chạy ra ngoài, trong mắt hiện lên vẻ mặt giảo hoạt, theo sau làm bộ làm tịch mà muốn đuổi theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thanh-yen/chuong-5.html.]
Cha ta vẫy vẫy tay ngăn cản:
“Mặc kệ nàng.”
Ta cũng phối hợp mà giữ chặt Liễu Diệu Tổ.
“Không có việc gì, Tố Tố sẽ nghĩ thông suốt, đại tỷ trước mang ngươi đi vào phòng.
“Hiện giờ trong nhà có ngươi, cũng có người trông cậy vào, ngươi chính là hy vọng trong nhà này.”
“Ngươi có thể trở về, đại tỷ thiệt là vui vẻ.”
Ta lải nhải mà nói, nghiễm nhiên tạo một bộ dáng hảo tỷ tỷ.
Liễu Diệu Tổ nhẹ nhàng mà gật đầu, không dấu vết mà thu hồi tay, sau đó lén lút ghét bỏ mà xoa xoa tay vào vạt áo sau lưng, trong mắt không kiên nhẫn chợt lóe qua.
Hắn cho rằng che giấu khá tốt, nhưng mà ta đã nhìn thấy rõ mồn một.
Lúc Liễu Diệu Tổ nhìn thấy gian phòng sạch sẽ ngăn nắp của Liễu Tố Tố, trong mắt liền hiện lên kinh hỉ, hiển nhiên hắn thập phần vừa lòng.
Bất quá trên mặt hắn lộ ra thần sắc lo lắng, nhìn ta thật cẩn thận mà nói:
“Đại tỷ, ta ở phòng của nhị tỷ thật sự sẽ không sao chứ? Nhị tỷ nháo lên thì làm sao bây giờ?
“Bất quá có đại tỷ người ở đây, ta cũng có phần yên tâm, hy vọng nhị tỷ không cần lúc nào cũng làm loạn bằng không những ngày sau rất khó để vượt qua.”
“May mắn là cha chưa có đem đại tỷ bán đi Bách Hoa Lâu, trong nhà này thiếu ai đều được nhưng mà không thể thiếu đại tỷ nha, ta nhất định không cho cha bán người, ta thích đại tỷ nhất.”