Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 86
Cập nhật lúc: 2024-08-04 12:37:52
Lượt xem: 304
“Đi thủ đô xa như vậy, thà gả gần như con thế này còn hơn.”
“Vậy mẹ lo xa rồi, mẹ không biết đâu, lúc Trương Huệ kết hôn ấy, cả nhà họ Giang đều đến, đều là người có mặt mũi. Nhà họ Giang dự tiệc cưới một ngày liền chạy về, không lâu sau lại gửi túi lớn túi nhỏ cho Trương Huệ, còn mấy chiếc váy nữa.”
Mẹ Thẩm Yến vỗ vỗ cánh tay cô ấy: “Được rồi, con đừng ghen tị với người ta, Nghiêm Vệ Hoa rất tốt, là con một, sau này mọi thứ cha mẹ cậu ấy để dành đều là của các con, con nói muốn ở nhà sân, Nghiêm Vệ Hoa lập tức nghe lời con tìm quan hệ mua một cái đấy thôi.”
“Anh ấy thì, cũng tạm được.” Thẩm Yến cười rất ngọt ngào.
“Con đó, nói nhảm với mẹ thì thôi đi, con không được như thế với Nghiêm Vệ Hoa, cảm thấy cậu ấy tốt thì phải khen nhiều một chút.
Còn nữa, cha mẹ Nghiêm Vệ Hoa chỉ có một đứa con trai, sau này vợ chồng già nhất định sẽ cần các con chăm sóc, con đừng nóng nảy, phải mau chóng tạo dựng quan hệ tốt đẹp với cha mẹ cậu ấy, như vậy cuộc sống tương lai mới dễ dàng hơn.”
“Vâng, con biết rồi.”
Trong lúc hai mẹ con đang tri kỷ trò chuyện, Nghiêm Vệ Hoa đã dẫn người tới đón cô dâu, vô cùng náo nhiệt lên lầu mở cửa, Nghiêm Vệ Hoa nhìn thấy Trương Huệ ngồi thẳng ở đó thì sửng sốt một chút, sau đó cười xấu hổ.
Trương Huệ cười nói: “Mọi người đến sớm như vậy sao, xem ra chú rể đang rất nóng lòng muốn gặp cô dâu của chúng ta.”
Đám người cười ha ha, mấy thanh niên xung quanh Nghiêm Vệ Hoa cũng bắt đầu reo hò, gọi cô dâu ra ngoài.
Một thanh niên mặc đồng phục cán bộ màu xám đi tới bên cạnh Nghiêm Vệ Hoa, hưng phấn hỏi: “Cô gái kia là ai?”
“Đừng mơ mộng, người ta kết hôn rồi.” Nghiêm Vệ Hoa nhỏ giọng nói, ánh mắt ra hiệu anh ra ngậm miệng, đừng ảnh hưởng anh ta đón dâu.
Nhà mới của Thẩm Yến và Nghiêm Vệ Hoa là một sân nhỏ ở phía Nam Thành, so với nhà của Trương Huệ thì chỉ ít hơn hai cánh trái phải một phòng thôi, cách bố trí cũng tương tự.
Đường đi không xa, không cần đi xe đạp, mọi người đều cực kỳ náo nhiệt bước về nhà mới, phù rể Nghiêm Vệ Hoa gọi đến còn phát kẹo cưới cho lũ trẻ ven đường.
Trẻ con thông minh, chạy theo chúc phúc để xin thêm kẹo.
Thẩm Yến kéo Trương Huệ đến bên cạnh: “Lát nữa cậu nhìn nhà tôi kỹ vào nhé, tôi học theo cậu, mua nhà xong liền tìm người trồng cây ăn quả, tôi thích ăn táo, trồng hai cây táo, đợi khi nào ra quả tôi tặng cho cậu ăn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-86.html.]
“Vậy cảm ơn cậu trước.”
Đi vào ngõ, người nhà họ Nghiêm ở ngoài cổng nhìn thấy người mới tới thì đốt pháo lốp bốp, giấy đỏ nổ tung rơi đầy trên mặt đất, khói trắng còn chưa tan, mấy đứa trẻ đã cùng nhau chạy tới nhặt những mảnh pháo nhỏ chưa đốt.
Ngửi thấy mùi khói pháo, Trương Huệ cảm thấy có chút khó chịu, không nhịn được nhíu mày che mũi lại.
“Người mới đến rồi.”
“Đâu đâu, tôi xem với.”
“Oa, cô gái này trông nổi bật quá.”
“Váy áo trên người cũng rất nổi bật.”
“Nghe nói anh trai cô ấy làm việc ở cửa hàng bách hóa, sao có thể thiếu quần áo đẹp.”
“A, hai nhà quyền lực này liên hợp rồi.”
Ở niên đại này, nếu công việc của bạn liên quan đến vật tư như hợp tác xã cung ứng tiếp thị, cửa hàng bách hóa, trạm ngũ cốc, bạn sẽ bị những người lớn tuổi ghen tị.
Thời điểm nguồn cung khan hiếm, đây là chuyện hiển nhiên.
Trương Huệ lùi lại một bước, Nghiêm Vệ Hoa và Thẩm Yến bước vào, Trương Huệ đứng ở nơi thoáng gió bên ngoài một lúc mới cảm thấy dễ chịu hơn.
Trương Huệ buồn bực, rốt cuộc là có chuyện gì?
Trước đây chưa bao giờ thấy mùi pháo nổ khó chịu, sao hôm nay lại cảm thấy mùi này nồng nặc, ngột ngạt đến thế?
“Trương Huệ, Trương Huệ đâu?”
Thẩm Yến quay đầu nhìn xung quanh, không thấy Trương Huệ, một trong những phù rể hét lên: “Có phải chưa theo vào không?”
Hina