Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 291
Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:40:27
Lượt xem: 96
Đến đây, Tiểu Cao cũng phát hiện ra, cái chậu vừa nãy, chẳng phải do hoa khôi đoàn văn công đá qua đây sao? Đúng là con cọp cái mà?
Tiểu Cao lại nghĩ tới chị dâu, cả khuôn mặt dịu dàng khi cô nhờ cậu ấy đưa sủi cảo nhân thịt heo trộn bột mì, bánh bao nhân sợi miến trộn thịt heo và cải trắng cho trung đoàn trưởng, đó mới là một người vợ dịu dàng chứ?
Ai mà cưới phải hoa khôi đoàn văn công, một cô gái cứ hễ không vui là sẽ quăng đồ vào người khác... Tiểu Cao rùng mình, cậu ấy né ra, ấn tượng về hoa khôi đoàn xấu hơn nhiều.
Nhưng Tiểu Cao không dây vào cô ta nổi, chỉ bị quăng đồ trúng thôi mà. Cậu ấy là đàn ông, cũng không muốn tranh cãi với một đồng chí nữ? Nhưng kỳ lạ ghê, cậu ấy thấy hoa khôi đoàn hung dữ như vậy, lại không còn đỏ mặt nữa?
Cậu ấy không định bắt Chu Gia Gia xin lỗi. Cố Nguyên lại cho tay vào túi, nhìn Chu Gia Gia rồi gọi cô ta lại.
Chu Gia Gia hết sức bực bội, vốn dĩ cô ta không định quan tâm đến Cố Nguyên, nhưng Cố Nguyên cũng có bối cảnh gia đình. Cô ta là người thông minh, cũng biết cách đánh giá tình hình, vậy nên mới dừng bước.
"Gì đấy?" Chu Gia Gia giận dữ hỏi.
Với dáng vẻ cà lơ phất phơ và ngả ngớn, Cố Nguyên nhìn tiểu Cao đang nghiến răng chịu đựng, bỗng nhiên nhếch mép cười: "Cô ném đồ lung tung, ném trúng chúng tôi có chết, có bị thương cũng không sao à?"
Cố Nguyên: "Nhưng nếu là một đứa trẻ, ném trúng đâu nó thì ít nhất sẽ rách một lỗ to thế này này.”
Nói phần nói, anh ấy còn miêu tả một cách rất sinh động để diễn tả cái lỗ to cỡ nào. Suýt chút nữa anh đã làm cho Chu Gia Gia tức đến nỗi lên chầu trời.
Chỉ với một cái chậu nhựa nhỏ xíu, thì tạo ra được cái lỗ bao to chứ?
Anh ấy cố ý à? Nhưng anh ấy ta vẫn la oai oái: "Ối, lẽ nào người có địa vị cao trong khu nhà ở xã hội, ném trúng đồ vào người khác mà không không xin lỗi cũng được à?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-291.html.]
DTV
Chu Gia Gia ngang ngược khiến cho anh ấy suýt thì nổi điên. Mợ nó chứ, ai có địa vị cao hơn, ai có bối cảnh gia đình hùng hậu hơn nào? Chu Gia Gia tức đến nổ phổi, chỉ vào Tiểu Cao, hai mắt phun lửa: “Anh chỉ là một tên vô văn hóa, chỉ là một cái bình vỡ thôi, còn có thể nát đến mức nào cơ chứ? Vậy mà còn muốn tôi xin lỗi ư?"
Lưu Tư Tình ở phía sau lập tức chạy tới, vội vàng xin lỗi: “Đoàn, tiểu đoàn trưởng Cố, chuyện này là tôi sai, Gia Gia giận quá nên mới vô tình đá trúng. Cho tôi xin lỗi, được không?” “Tiểu Cao, xin lỗi nhé, cậu có sao không? Có muốn đến phòng y tế không?"
Trước những lời nói của Chu Gia Gia, mặt của Tiểu Cao đỏ bừng, trong lòng cảm thấy rất khó chịu, nhưng cậu ấy là đàn ông, không thể tính toán với một đồng chí nữ được. Thêm vào đó, chị dâu này nói rất dịu dàng, cậu ấy lại đỏ mặt, tránh ra một chút: “Không có gì, nhưng tiểu đoàn trưởng Cố nói đúng, chậu hoa nhựa này đụng phải chúng tôi thì không sao, nhưng nếu là một đứa trẻ, thì e là không chỉ như vậy thôi đâu.”
Sắc mặt Chu Gia Gia vô cùng khó coi, cô ta khó chịu khi Lưu Tư Khánh xen vào việc của mình, lời xin lỗi này, chẳng phải đang khẳng định là cô ta sai sao?
Nhưng mà, vào lúc này, Cố Nguyên lại vô cùng thiếu đánh, trên mặt bướm còn có một vết bầm tím, anh ôm tay, đáng thương nói: “Này, Tiểu Cao, cậu làm sao chỉ là một tên lính mới, chẳng có gì tài giỏi hết?”
Tiểu Cao bị biểu hiện của tiểu đoàn trưởng Cố làm cho sững sờ, mắt chữ O mồm chữ A. mọi người đêu nói tiểu đoàn trưởng Cố là một tên ất ơ, hôm nay xem như nhìn thấy tận mắt rồi. Bởi vì cậu ấy rất nhanh ý thức được tính sát thương của tiểu đoàn trưởng Cố rồi.
Bởi vì hoa khôi đoàn, người luôn để mắt trên đâu thế mà lại hằn học xin lỗi cậu: “Lần sau tôi sẽ chú ý."
Nói xong, cô ta hậm hực bỏ đi.
Hoa khôi đoàn không cam tâm, bỏ đi trong cơn tức giận.
Lưu Tư Tình có thể biết rằng tiểu đoàn trưởng Cố rất có đầu óc, cô ta không lấy cứng chọi cứng, sợ rằng mình sẽ vô tình đá vào một chiếc ghế cứng. Vì vậy, cô ta thử thăm dò thái độ của tiểu đoàn trưởng Cố đối với người vợ ở quê của trưởng đoàn Tống trước.
Tình cảm giữa Lưu Tư Tình và chồng rất tốt, cô ta là một trong những người mà tất cả mọi người ghen tị, nhưng năng lực của chồng cô ta chỉ có vậy, cứ ở mãi ở vị trí này, cô ta chỉ muốn chồng mình được thăng tiến.
Khu nhà ở xã hội không phải là một tập thể hòa thuận, lúc bình thường mọi người đều là người một nhà, nhưng khi trong lòng, ai mà không nhìn vào chức vị của người chồng để đánh giá lẫn nhau.
Lưu Tư Tình dừng bước, trên mặt nở nụ cười: “Tiểu đoàn trưởng Cố đi gặp trưởng đoàn Tống sao? Nghe. nói, vợ của trưởng đoàn Tống từ dưới quê lên đây ở rồi, tiểu đoàn trưởng Cố đã gặp chị dâu chưa?"