Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 725
Cập nhật lúc: 2024-10-23 07:41:49
Lượt xem: 22
Đầu tháng, gia đình bác cả gọi điện thoại tới nói muốn mời bọn họ đi ăn cơm trong mấy ngày tới, Diệp Mạn Tinh suy nghĩ rằng cơ hội này cũng là lúc để họ xem xét mua điều hòa.
Khi đoàn người lên đường, nhận ra càng ngày càng tới gần sinh nhật của vợ, Tống Văn Cảnh lại hỏi: “Vợ ơi, đã suy nghĩ xong chưa? Sinh nhật em muốn quà gì? Đến lúc đó anh dẫn em đi mua nhé."
Diệp Mạn Tinh hỏi: “Cái gì cũng được sao?"
Cô khá tò mò, tiền đều ở trong tay cô, nam chính còn có thể tặng quà cho cô sao?
Tống Văn Cảnh: “Anh vẫn có đủ khả năng để tặng em một món quà sinh nhật.”
DTV
Diệp Mạn Tinh đỡ eo, cố gắng giữ thăng bằng cho bản thân: “Anh ba, anh sẽ không tiếp tục đổi chiến công lấy tiền đó chứ?"
Một tiếng “kít” vang lên.
Nam chính bỗng dừng xe lại, sau đó tốc độ cũng chậm hơn rất nhiều: “Từ vài năm trước sau khi em nói, anh đã không còn làm việc đó nữa."
Cặp sinh đôi muốn ra ngoài chơi, còn muốn chú tư dẫn đến trại nuôi ngựa để chúng cưỡi.
Là ngựa thật đó nha.
Cặp sinh đôi hưng phấn vô cùng, nghe thấy cuộc đối thoại của ba mẹ phía trước, chúng ngọt ngào hỏi: “Chiến công là cái gì ạ?”
Diệp Mạn Tinh nói: “Con hỏi cha đi.”
Tống Bối Bối chỉ ngón tay út về phía cha: "Cha đang lái xe mà.”
Diệp Mạn Tinh không muốn cho cặp sinh đôi gia nhập quân đội lắm, không phải cô sợ con mình gặp nguy hiểm nên không cho bọn chúng đi, cô hơi ngược đời một chút, là vì cặp sinh đôi trong nguyên tác đã được nuôi dạy một cách sai lệch, và cuối cùng mỗi người đều có kết cục thê thảm. Một trong những nguyên nhân là do cặp sinh đôi khá hiếu chiến, tính cách của chúng hoàn toàn không kiêm nổi khi kích động, là kiểu người sẽ gây rắc rối một khi bị kích thích.
Cô sợ rằng sau khi đi bộ đội thì tính cách của cặp sinh đôi sẽ trở nên càng hiếu chiến hơn, chỉ bằng ngay từ đâu cứ tránh nhắc đến chủ đề quân đội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-725.html.]
Đương nhiên cô cũng có những tâm tư khác, dựa trên nguyên tắc mà nói, công việc trong quân đội thường nguy hiểm hơn so với các công việc khác nhiều.
Là một người mẹ, cô cũng mong muốn con cái của mình luôn được bình an.
Bình thường cô rất ít khi nhắc đến, hiện tại Bối Bối đang cố chấp muốn nghe, cô đành phải giải thích ngắn gọn: “Chiến công là những thành tích quân sự, rất quan trọng đối với người sĩ quan, nhưng thường đi kèm với rất nhiều nguy hiểm, mỗi một lân lập công lao trong quân đội đều cực kỳ khó khăn.”
Diệp Mạn Tinh: “Vì vậy, việc thăng chức của cha các con không hề dễ dàng chút nào, cha kiếm tiền cũng không dễ dàng, cần phải quý trọng hiện tại, biết chưa?" Tống Bối Bối lập tức nói tiếp: “Vậy chiến công là để kiếm tiền ạ?"
Tống Bối Bối: “Thế thì mẹ ơi, khi Bối Bối lớn lên, Bối Bối cũng muốn đem về nhiều huy chương chiến công cho mẹ, để mẹ trở thành một người mẹ hạnh phúc."
Diệp Mạn Tinh: “...?"
Diệp Mạn Tình: Cô không muốn chút nào đâu nhé?
Loại huân chương quân sự này đồng nghĩa với nhiều hy sinh và nguy hiểm to lớn.
Nhưng cô cũng không thể dạy con mình theo cách này phải không?
Đây là sự khác nhau giữa nhu cầu của hoàn cảnh chung đối với trẻ em, và mong đợi của cha mẹ dành cho con mình.
Để một quốc gia phát triển lâu dài, mọi ngành nghề trong xã hội đều cần có những nhân tài khác nhau để tồn tại bền vững.
Nhưng mong đợi của cha mẹ đối với con cái thường là mong muốn chúng được bình an, khỏe mạnh, thuận lợi, có thể sống một cuộc sống hạnh phúc hơn, có khả năng tồn tại tốt hơn.
Cô “ừ” một tiếng, không nói nên lời, tạm thời lúc này cô chưa nghĩ ra phải làm thế nào để giảng giải về đề tài này với con cái.
Mẹ Tống ngồi ở hàng ghế phía sau nghe vợ của con trai nói xong, bà ấy cực kì hài lòng.
Trong khi giáo dục con cái, con bé vẫn không quên khen con trai bà vài câu, đây là nguyên nhân vì sao mà mẹ Tống lại yêu thương vợ con trai như thế, không chỉ bởi vì con dâu có ngoại hình xinh đẹp, mà quan trọng là con người cô cũng rất tốt.
Tuy nhiên, khi nghe lời nói của cháu gái Bối Bối, tâm trạng của mẹ Tống trở nên phức tạp hơn, bà ấy vội vàng nói tiếp: “Bối Bối, gia nhập quân đội sẽ rất vất vả, cũng sẽ rất nguy hiểm đó.”