Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 154 - Biết Lái Xe Vận Tải
Cập nhật lúc: 2024-04-18 18:34:43
Lượt xem: 2,646
Nghe thấy được…
“Cậu không phải là con cháu nhà họ Tạ?”
Tạ Minh Đồ trầm mặc gật đầu, trong ánh mắt nổi lên một tầng sương mù.
Tô Hiểu Mạn nghe được câu trả lời của anh cũng trầm mặc theo, cô duỗi tay nắm lấy tay Tạ Minh Đồ, lòng bàn tay hai người dính sát nhau, độ ấm hòa quyện vào nhau.
Tô Hiểu Mạn đã biết chuyện này rồi, vậy thì bắt đầu chuẩn bị một ít thứ thôi.
Tô Hiểu Mạn không biết cái niên đại này có thể xét nghiệm ADN hay không, nhưng mà…. Cô cũng phát hiện một chuyện rằng, Khương Yến Đường và Tạ lão nhị lớn lên rất giống nhau, hoặc là nói, kỳ thật hắn rất có nhiều điểm giống nhau với anh em nhà họ Tạ.
Chẳng qua là khí chất và cách ăn mặc của anh em nhà họ Tạ kém cực xa với Khương Yến Đường nên có rất ít người liên tưởng tới mối quan hệ giữa mấy người bọn họ.
Nếu mà lựa chọn cho chuyện này đưa ra ánh sáng vậy thì bắt đầu chia nhà ra sống riêng là thích hợp nhất. Mặt khác, vì tránh những người bên cạnh nghĩ rằng như này: Tuy rằng Tôn Mai trộm đổi con với người khác, nhưng mà ân nuôi dưỡng của bà ta đối với anh là không thể xóa đi được, tha thứ cho bà ta đi, anh không thể không có lương tâm như vậy được…
Như vậy những người bên cạnh sẽ vì người làm sai mà chỉ trích ngược lại hai người bọn cô.
Vừa hoang đường lại rất buồn cười.
Trước hết là cần phải làm cho dư luận nghiêng về hướng bọn họ.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Đầu tiên, là tích góp chút thiện duyên, mở rộng thanh danh, lòng người đều biết thiên vị, nếu người trong thôn chỉ thiên vị hai vợ chồng bọn họ thì cũng cần phải có người nhà họ Tạ đứng về phía bọn họ.
Trong chuyện này, chị dâu cả và chị dâu hai có lẽ sẽ có tác động rất lớn, các chị ấy đều thù hận Tôn Mai, cũng sẽ là nhân chứng tốt nhất.
Chứng minh rằng Tôn Mai ngoan độc tới mức nào, không thể dùng cái gì mà ân nuôi dưỡng mà đè lên người Tạ Minh Đồ được.
Mấy người nhà họ Tạ này, đều sẽ có kết cục xấu. Tôn Mai cố ý đánh tráo con mình với con người khác đã là làm chuyện phạm pháp, nhẹ cũng phải đưa bà ta đi ăn cơm tù vài năm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-154-biet-lai-xe-van-tai.html.]
*
Sau khi học tập trở về, Liễu Triệu Cường đã bắt đầu tổ chức cho xã viên cùng nhau trồng cây dâu, đào ao cá, bắt đầu được mấy ngày, tới trạm máy móc nông nghiệp thuê máy ủi đất, bắt đầu đào ao cá ở một mảnh đất được quy hoạch sẵn.
Ước chừng phải đào cái ao cá mấy chục mẫu sau đó trồng cây dâu tằm ở xung quanh bờ.
Mỗi ngày Tô Hiểu Mạn đều cùng với những người phụ nữ trong thôn làm việc với nhau, trồng cây dâu non ở ven đường, hoặc là hỗ trợ chiết cây dâu, Tạ Minh Đồ thì mở máy kéo lên rồi lên núi xuống núi vận chuyển cây giống hoặc vận chuyển đất, đi dọc con đường cực kì phong cách, khiến cho không ít cô gái trẻ ở ven đường trộm nhìn ngắm anh.
Trước đó ông Trần đã cố tình hỏi kinh nghiệm của người nuôi cá bên đó một cách tỉ mỉ, ở bên cạnh chỉ huy đâu ra đấy bao gồm cả chuyện phải dùng vôi sống tiêu độc ngay từ ban đầu, lại còn phải ủ phân… Liễu Triệu Cường đứng bên cạnh bàn chuyện phân công mọi người làm việc với ông.
Gần đây trong thôn còn mở một nơi xay bột, mua một cái động cơ đốt trong, máy nghiền bột, tiện hơn nhiều so với cách nghiền bột dựa vào sức kéo của gia súc như trước kia, toàn bộ người của đội sản xuất bận rộn, gần đây thay đổi rất nhiều.
“Người kia thật sự là Tạ lão ngũ? Tạ Minh Đồ?”
“Như thể thay đổi một người khác vậy.”
“Sau khi kết hôn bắt đầu không giống trước nhỉ.”
“Nghe nói cậu ta còn biết sửa máy kéo.”
Mấy ngày hôm trước máy kéo của đại đội bị hỏng, không sửa được trong khoảng thời gian ngắn, không biết ai nghe nói tới tên Tạ Minh Đồ liền tìm tới tận thôn Kiều Tâm của bọn họ để tìm anh, thế là Tạ Minh Đồ đi sửa giúp cho.
“Tên tiểu tử cậu còn biết sửa máy kéo nữa.” Liễu Triệu Cường không nhịn được liếc mắt xem trọng đứa cháu rể ngoại mà em gái mình nhìn trúng này, vốn ban đầu ông còn tưởng rằng Tô Hiểu Mạn gả cho một người nông dân bình thường, chân đất, lai không nghĩ tới đứa cháu rể này còn có bản lĩnh như vậy, lãnh đạo bên công xã bên kia ai cũng khen anh vài câu, nói anh là một nhân tài.
“Lúc đi ra ngoài học được của bác Chu bên kia.”
“Hiểu Mạn nói cháu còn biết lái xe vận chuyển với xe vận tải?”
“Vâng.” Tạ Minh Đồ gật đầu: “Không có bằng lái nên không lái được ở bên này.”