Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 399 - Lang Băm

Cập nhật lúc: 2024-04-19 15:05:06
Lượt xem: 1,422

Tạ Minh Đồ tìm học sinh trường y để mua lại mấy bộ sách về y học, còn mua cả mấy loại sách y của Trung Quốc và phương Tây về học.

“Anh thật sự không nhất thiết phải đọc mấy thứ này!”

Anh xem mấy quyển hộ lý chăm sóc thai phụ thì thôi đi, học mấy thứ linh tinh này anh có ý định đổi nghề thành bác sĩ hay sao? Tạ Minh Đồ lại cứ ỷ lại vào năng lực gặp qua là không quên được của mình, bắt đầu học tập mất ăn mất ngủ.

Tô Hiểu Mạn: “Cho dù anh có học cũng chỉ là lý luận suông mà thôi.”

Anh cho rằng học y dễ dàng như vậy hay sao?

Hoảng thật đấy, Tô Hiểu Mạn thấy anh xem những loại sách này, cảm thấy anh không phải là một người cha tốt muốn chăm sóc kĩ cho người vợ đang mang thai, chẳng lẽ người này còn muốn tự tay đỡ đẻ cho cô hay sao?

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Tô Hiểu Mạn tình nguyện anh mỗi ngày cứ đánh quyền với lộn nhào như lúc trước còn hơn.

“KHông có việc gì, Mạn Mạn, anh nhớ kỹ một chút, nói không chừng sẽ có ích thì sao?”

Tô Hiểu Mạn thấy không ngăn cản được đành phải mặc kệ anh tiếp tục đọc tiếp, nhưng mà Tạ Minh Đồ nói cũng đúng, dù sao mấy quyển sách này đọc rồi nhớ kĩ, cũng không có gì tệ cả.

Thứ khiến cho Tô Hiểu Mạn cạn lời cứng họng đó là, sau khi anh đọc vài ngày, thật đúng là đi tìm một lão trung y, nếu là lãi trung y thì khi nhìn thấy Tạ Minh Đồ đương nhiên rất là thích, còn chỉ dạy anh vài câu, dạy anh cách bắt mạch.

Sau khi trở về Tạ Minh Đồ rất là vui mừng , anh nói là chính tay anh sẽ xem hỉ mạch cho cô.

Tô Hiểu Mạn: "..."

Cút!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-399-lang-bam.html.]

Nhưng mà cô vẫn cười để yên cho tên Tạ Cẩu Tử này bắt mạch cho cô, gia hoả này quả thực còn giống thầy lang hơn cả thầy lang, hoàn toàn không đáng tin cậy chút nào cả, tóm lại, chính bản thân mình làm bác sĩ, y thuật của anh khiến người ta cảm thấy không đáng tin cậy chút nào cả.

"Mạn Mạn, có hỷ mạch thật này!!!"

"Anh sắp làm cha!"

Tô Hiểu Mạn tát một phát vào mặt anh, đã sớm lấy kết quả ở bệnh viện, còn cần anh mở miệng nói nữa?!

Tên lang băm thối này!

Học hành ngành chế tạo máy bay cho tốt của anh đi, nửa đường còn muốn đọc cả sách ngoại khóa về y học.

Cha nhà người ta chỉ áp tai nghe thai rồi nói chuyện với các bé con, mà tên Tạ Minh Đồ này còn muốn cảm nhận được mạch đập của cô mỗi ngày, rất giống như ngày nào cũng phải bắt mạch xem cô có bình an hay không vậy.

Cảm nhận con mình tồn tại từ trong từng nhịp mạch đập, Tô Hiểu Mạn không biết là nên phun tào như thế nào, như này chẳng lẽ là sự lãng mạn trong trung y hay sao?

Cô mang thai nhưng bụng vẫn chưa lộ rõ, cha nó không chờ kịp tới lúc nó có thai động, cho nên muốn cảm nhận được... Nhịp đập của bé con trước?

Tay Tô Hiểu Mạn chống cằm, nghĩ thầm cuộc sống mang thai đúng là muôn màu muôn vẻ lại thú vị, chẳng lẽ thai phụ nhà mấy lão trung y cũng có thể hưởng những loại đãi ngộ này.

Không, còn có một đáp án khác.

Buổi tối Tô Hiểu Mạn mơ một giấc mơ, cô mơ thấy Tô quý phi và thái y của nàng là Tạ thái y, Tô quý phi mang thai, Tạ thái y đẹp trai tới bắt mạch cho nàng, lúc bắt mạch còn thân mật nắm tay sờ mó, đương nhiên, cái thai của Tô quý phi không phải của hoàng thượng mà là của vị Tạ thái y trước mắt này.

Tô quý phi và Tạ thái y của nàng ủ mưu phải lấy được cho con của bọn họ cái hộ khẩu ở kinh thành, con mình sinh ra thành thái tử, không bao lâu sau, Tạ thái y làm hoàng đế chết, thái tử kế vị, Tô quý phi thăng chức thành thái hậu buông rèm chấp chính.

Không có biện pháp nào cả, Tô thái hậu quá lười mặc kệ việc triều chính, quyền lực trong triều thuộc về tay của cẩm y vệ, trong mơ, Tô thái hậu vô cùng hoảng loạn, ý đồ cá chép lộn mình giãy dụa một chút, vừa nhấc mắt nhìn kĩ, lại phát hiện tay cẩm y vệ này là vỏ bọc bên ngoài của cha con trai mình, được rồi, tiếp tục nằm.

Những ngày tháng làm thái hậu thật sự quá sung sướng.

Loading...