Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 486 - Chưa Đã Nghiền
Cập nhật lúc: 2024-04-20 12:05:50
Lượt xem: 1,175
Cái tên nhóc này lại không tin tưởng ba của con như vậy sao?
Kết quả sau khi bạn nhỏ Tạ Nghiên vừa nhìn thấy máy bay, ngay lập tức lo lắng gì cũng bay đi hết, gấp không chờ nổi muốn lên máy bay ngồi, Tô Hiểu Mạn còn dẫn theo hai đứa nhỏ chờ ở sảnh sân bay, cùng nhau xem cảnh máy bay cất cánh.
Máy bay bay cao tận trời, rất nhanh đã biến mất không thấy, chỉ còn lại vệt mây bị đẩy ra còn dừng lại ở phía chân trời.
Vậy mà có thể bay lên cao tận trời như vậy!
Nhìn thấy cảnh tượng này Tạ Nghiên hưng phấn kêu to.
“Về sau con cũng muốn lái máy bay!”
Mà bạn nhỏ Tạ Dao thì bị dọa khóc.
“Mẹ ơi, nhỡ đâu rơi xuống thì làm sao bây giờ? Oa oa……”
“Con sợ lắm, mẹ ơi con muốn ngồi xe lửa cơ.” Tạ Dao dãy dụa trong lòng mẹ bé, khóc đến nấc lên.
Tô Hiểu Mạn: “…” đến cũng đến rồi, không cho ba ba mặt mũi như vậy sao.
“Yên tâm, ba ba lái máy bay nhất định sẽ không để Dao Dao rơi xuống.”
……
Tô Hiểu Mạn dỗ cô bé vài câu, ai biết con gái cô sau khi nghe nói là ba ba lái máy bay, cả người bé con lập tức an tâm, Dao Dao đúng là vô cùng tin tưởng vào ba ba bé.
Cả nhà bình an cất cánh, không bao lâu lại bình an hạ cánh, thời điểm xuống khỏi máy bay, Tạ Nghiên còn chưa đã thèm, Tạ Dao cũng rất vui vẻ được chị gái tiếp viên trên máy bay khen rất lâu, Tô Hiểu Mạn cũng vô cùng vui vẻ, rốt cuộc cũng đã về đến nhà.
Tạ Minh Đồ chưa đã thèm giống con trai, khi ra khỏi sân bay còn cảm thán với Tô Hiểu Mạn: “Vừa mới khởi động máy, còn chưa có lái được mấy vòng đâu.”
Tô Hiểu Mạn liếc anh một cái, nghĩ thầm anh cố chịu đựng, sau này vợ anh sẽ mua cho cho anh một cái máy bay tư nhân luôn.
—— Vậy thì lấy việc mua máy bay làm mục tiêu phấn đấu đi.
Trở lại thủ đô, Tạ Minh Đồ chuẩn bị đi đơn vị mới đưa tin, trong khi Tô Hiểu Mạn đang chuẩn bị hoàn tất thủ tục rời khỏi đoàn ca múa nhạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-486-chua-da-nghien.html.]
Sau khi Tô Hiểu Mạn nói phải rời khỏi đoàn ca múa nhạc, đoàn trưởng mới nhận chức nhìn cô một cách bất ngờ.
“Hiện tại thu nhập biểu diễn của chúng ta càng ngày càng tăng, cô ấy không cảm thấy việc rời đi lúc này thật đáng tiếc sao?”
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
“Công việc phù hợp cũng không chắc có sẵn để tìm.”
“Rất nhiều người cũng kiếm tiền bằng việc bày quán nhưng đều không kéo dài được bao lâu. Tôi có người bà con tháng trước bày quán kiếm lời không ít, kết quả tháng này bên cạnh quầy hàng tất cả đều là giống anh ta, giá cả còn thấp hơn, kiếm tiền càng ngày càng ít……”
“Đúng vậy, còn không bằng mỗi tháng đều cầm tiền lương.”
……
Không ít nữ diễn viên trong nhóm ca múa không nỡ để cô đi: “Chị Hiểu Mạn, chị cũng muốn rời đi đoàn ca múa sao.”
“Là muốn đi phía nam sao?”
Hiện tại phía nam đang làm khu kinh tế lớn, nghe nói bên kia đều phát triển rất mạnh, rất nhiều người đều đi phía nam để tìm kiếm cơ hội, cho dù là lấy đồ vật phía nam về đây bán, đều có thể kiếm được rất nhiều tiền.
Có rất nhiều diễn viên cũng đi phía nam.
“Không có, chị vẫn còn ở đây, dự định về sau kinh doanh nhỏ.”
Tiểu Đinh lúc này cũng tính toán phải rời khỏi đoàn ca múa, cô ta và Tô Hiểu Mạn cùng nhau làm thủ tục rời khỏi đoàn ca múa, Tiểu Đinh là phải về nhà giúp công việc kinh doanh của gia đình.
Tiểu Đinh là cái đồ tham ăn, có thể nuôi một người tham ăn kén ăn như vậy, mẹ cô ta nấu ăn rất giỏi, hiện tại đã mở một cửa hàng nhỏ ở Bắc Kinh. Công việc kinh doanh phát đạt mỗi ngày, không rảnh để lo nhiều việc, còn tính toán thuê thêm người giúp đỡ.
Thấy tương lai ở đoàn ca múa của Tiểu Đinh không tốt, bà ấy không quan trọng mỗi tháng tiền lương của con gái, so với thu nhập của nhà hàng thì rất ít, dứt khoát làm Tiểu Đinh rời đoàn ca múa và về nhà làm kinh doanh tự do.
Tiểu Đinh thở dài một hơi: “Em không thích bưng thức ăn sát cái bàn làm tiệm cơm nhỏ.”
Trong lòng cô ta không muốn quay lại quán ăn nhỏ của mình để thanh toán tiền và giao nước dọn bàn, nếu có thể, cô ta vẫn muốn tiếp xúc với những ánh đèn sân khấu lấp lánh và xinh đẹp.
Tô Hiểu Mạn nói với cô ta: “Nếu là việc kinh doanh của chị bước đầu làm tốt, em cũng có thể tới làm cùng chị.”
“Chị Hiểu Mạn, chị là dự định kinh doanh cái gì?”
Tô Hiểu Mạn chớp đôi mắt: “Việc của phụ nữ.”