Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 505 - Viết truyện tiểu thuyết

Cập nhật lúc: 2024-04-20 12:16:22
Lượt xem: 981

Vừa nghe cô nói như vậy, Triệu Thanh Thanh nhanh chóng cầm lấy tay cô: “Em biết một người bạn rất mê sáng tác tiểu thuyết võ hiệp ở Cương Thành. Anh ta cũng thích viết một vài truyện ngắn. Em nghĩ chất lượng rất cao, nhưng anh ta cảm thấy rằng bản thảo của anh ta chỉ đáng để chùi m.ô.n.g và chưa được xuất bản. "

“Chờ vài ngày nửa em tìm cho chị xem.”

“Em cũng nhận thức vài người bạn viết truyện tiểu thuyết.”

“Chị còn không biết, em nhận thức nhiều thanh niên trí thức xuống nông thôn, mấy năm nay mỗi người đều là kiến thức rộng rãi, chúng ta có rất nhiều chuyện xưa.”

“Đến nỗi tác phẩm làm ra vẻ, vậy càng nhiều, chuyện cũ mèm, em đều không muốn nói đến.”

……

Tô Hiểu Mạn vừa đi vừa nghĩ thầm, nếu là lại tới mấy cái Thanh Thanh chồn ăn dưa như vậy, cô sẽ có thể mang theo hàng trăm cộng tác viên nếu tuyển cô làm biên tập viên.

Triệu Thanh Thanh nói được thập phần hưng phấn: “May mắn năm đó xuống nông thôn nhận thức nhau, chị nói chuyện này thật thần kỳ không nha, em cũng không nghĩ đến sẽ có ngày cùng chị xây dựng sự nghiệp.”

Tô Hiểu Mạn: “Chị cũng không nghĩ đến nha.”

Lúc trước Thanh Thanh là chồn ăn dưa, ăn nhiều dưa nhất của thôn.

Hiện tại chỉ có thể nói là: Đừng quên ý định ban đầu, ruộng dưa may mắn khi có ngươi.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Sau khi Tô Tiểu Mạn nghe Triệu Thanh Thanh kể về anh bạn giỏi chụp ảnh, cô chợt nhớ ra một điều, cô từng quen rất nhiều cô gái từ các đoàn ca múa nhạc. Những cô gái này đều ưa nhìn, eo thon, chân dài, và tất cả bọn họ đều có khí chất và dáng người tuyệt vời.

Nếu cô muốn làm tạp chí thời trang, vì giảm bớt chi phí, đại bộ phận phỏng chừng là giấy đen trắng, chỉ làm phía trước ba bốn trang là có màu, những trang màu liền phải viết nội dung nổi bật , dùng cho lưỡi d.a.o sắc bén.

Cũng có thể nhờ các cô gái trong đoàn ca múa hát chụp bìa và để họ lấy thêm tiền kiếm thêm thu nhập, dù già hay trẻ, đây là tạp chí thời trang dành cho phụ nữ ở mọi lứa tuổi.

Ngoài mặt bìa, còn có hình ảnh đường phố!

Các cố gái trên đường đều dùng các sản phẩm của Uyển Hề và mặc chúng…… Nghĩ đến đây, Tô Hiểu Mạn lại nghĩ tới cô muốn tạo ra nhãn hiệu trang phục riêng, này hạng mục này cũng muốn thảo luận trong cuộc họp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-505-viet-truyen-tieu-thuyet.html.]

Để tạo ra một thương hiệu quần áo, cô phải tuyển một nhóm thiết kế quần áo và xây một xưởng sản xuất quần áo, tất nhiên, nếu làm quần áo trong tương lai, cô dự định sẽ đi theo con đường quần áo cao cấp.

Những việc này đều nằm trong kế hoạch và sẽ triển khai từ từ. Bây giờ sẽ bắt đầu cùng Thanh Thanh chồn ăn dưa cùng nhau thương lượng làm tạp chí.

Nếu Thanh Thanh chồn ăn dưa có thể trực tiếp đáp một dàn sẵn, như vậy là tốt nhất.

“Chụp đường phố…… Hiểu Mạn, chị quá có ý tưởng!!!!!” Triệu Thanh Thanh cảm thấy Tô Hiểu Mạn thật đúng là một nhân tài a, cô ấy có thể nghĩ được rất nhiều đồ vật, quả thực hợp khẩu vị của cô ta.

“Khi nào cũng mang em đi gặp những cô gái xinh đẹp của đoàn ca múa đi, em thích nhất là kết bạn!” Đặc biệt là kết bạn với cô gái xinh đẹp.

Tô Hiểu Mạn có điểm tò mò hỏi cô ta: “Mỗi ngày em sẽ biết bao nhiêu phong thư?”

Hải vương Thanh Thanh chồn ăn dưa chẳng lẽ thật sự không sợ gãy tay sao? Cũng không phải đánh chữ, mà là thư viết tay, chờ sau này Thanh Thanh chồn ăn dưa già, thư của cô ấy sẽ đầy một phòng không?

Triệu Thanh Thanh xua xua tay, nhẹ nhàng nói: “Bảy - tám bức đi, cũng không nhiều lắm.”

Tô Hiểu Mạn: “…… Một tháng lương đều phải trả hết cho tiền tem đi.”

Triệu Thanh Thanh: “…… Chị Hiểu Mạn, tiền lương về sau có thể nhiều hơn không?”

“Em yên tâm, chỉ cần tạp chí có doanh số cao, chúng ta làm giàu không khó, chị hỏi thật, em trước kia có phải cung cấp bản thảo cho tạp chí nào không.”

Triệu Thanh Thanh: “Thật đúng là, chị đoán đúng rồi.”

“Thật ra lúc ấy em cũng mới viết bản thảo, không làm được mấy ngày, chủ yếu kiếm chút tiền tiêu vặt.” Triệu Thanh Thanh giọng càng nói càng nhỏ.

Tô Hiểu Mạn: “…… Trách không được, khi mua tạp chí, chị dường như đọc được chuyện xưa có chút quen thuộc.”

Câu chuyện tình yêu về chàng trai thôn hoa và tình yêu đầy đủ vị ngọt đắng.

Triệu Thanh Thanh: “……” Không xong, không giấu được.

Loading...