Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 577 - Thị Trường Đồ Cổ

Cập nhật lúc: 2024-04-20 13:08:03
Lượt xem: 694

Tô Hiểu Mạn: " Con trai ngoan, vì sao mẹ con cũng không biết gì về chuyện này vậy?”

“Chuyện này cũng không có gì đáng kể cả.” Tạ Nghiên nghiêng đầu nhỏ, giọng điệu thoải mái, tùy ý nói: “Cũng chỉ là một bài thơ nhỏ con tùy tiện viết thôi, chỉ là đăng lên trích văn của báo tiểu học thôi, không có gì đặc biệt cả….”

Tô Hiểu Mạn véo khuôn mặt thằng nhóc con này, trong lòng thầm nghĩ: Thằng nhóc c.h.ế.t tiệt này, còn biết làm ra vẻ nữa hả.

Từ trước đến nay mẹ con chưa bao giờ dạy con những việc này, cái thằng quỷ nhỏ kiêu ngạo này.

Tạ Minh Đồ: “Nếu không bây giờ chúng ta ngồi thảo luận một chút, rốt cuộc là ai mới là người nên đi ra ngoài?”

“Không cần thảo luận nữa, cứ chọn anh ấy đi.” Nói rồi, Liễu Nhược Phiên chỉ chú rể đang đứng bên cạnh, sau đó tất cả mọi người cũng chỉ vào anh hai Khương.

Khương Lôi Ngạn suýt chút nữa nhảy dựng lên: “Mấy kẻ như các người đều không có đạo đức mà, đã quên hôm qua anh vẫn là chú rể sao?”

………

Cảnh tượng bên này gà bay chó sủa, đầu bên kia nhiếp ảnh gia đau đầu nói: “Mấy người có thể đứng yên một chút được không?”

“Một—— hai —— ba, cười nào.”

"Răng rắc —— "

Bức ảnh gia đình mới vừa chụp xong, ông nội Khương và bà nội Khương vô cùng quý trọng nó, khi Liễu Thục Phượng nhìn thấy, trong lòng không khỏi có chút ghen tị, lập tức lôi mấy đứa con trai con gái, con dâu con rể, cháu nội cháu ngoại đến quán chụp ảnh chụp mấy bức.

Không nói cái khác, con cháu họ Tô nhà bà cùng tập trung đông đủ cũng được một đội quân nhỏ.

Mấy đứa con cùng bọn trẻ con đều chụp rất nhiều ảnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-577-thi-truong-do-co.html.]

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Cuối cùng Tô Hiểu Mạn nhìn mấy tấm ảnh trên tường, đếm số người, không khỏi thở dài nói: “Người trong hai gia đình của chúng ta cũng thật nhiều,”

Cô mỉm cười nhìn người đàn ông đứng bên cạnh, Tạ Minh Đồ, trong lòng cô thầm nghĩ năm đó cô chưa bao giờ nghĩ đến mình sẽ trở thành vợ chồng thực sự với người đàn ông này, cũng chưa bao giờ nghĩ đến hai người họ vậy mà lại có một cặp con trai con gái đáng yêu như vậy.

Cuộc đời thật khó đoán trước được điều gì.

Thời gian trôi nhanh như nước chảy, công việc kinh doanh của Tô Hiểu Mạn cũng càng ngày càng mở rộng, khoản tiền tiết tích lũy được cũng càng ngày càng nhiều, bây giờ Tô Hiểu Mạn đã không có hứng thú với việc kiếm tiền, ngược lại thích chạy theo Tạ Minh Đồ ra ngoài tìm bảo vật.

Những năm 1980 thật sự là năm các loại đồ cổ đồ thật trôi nổi lẫn lộn trên thị trường, trên thị trường đồ cổ xuất hiện nhiều đồ giả, cũng có đồ thật, thậm chí còn có rất nhiều bảo vật quốc gia bị coi như thứ đồ kỳ quái mà bị bán mất.

Những thứ bị vứt xuống hồ năm đó cũng được người ta vớt lên, sau đó lặng lẽ bị đem bán ở thị trường đồ cổ.

Ánh mắt của Tô Hiểu Mạn không tốt bằng Tạ Minh Đồ, hầu hết những thứ anh mua được đều là đồ thật, còn những đồ Tô Hiểu Mạn mua đa phần đều là đồ thủ công mỹ nghệ hiện đại.

Tô Hiểu Mạn thấy vậy thì vô cùng không phục nói: “Dựa vào đâu anh bảo nó là giả? Rõ ràng em đã chuẩn bị rất nhiều tư liệu!”

Tạ Minh Đồ: “Nếu em thích, anh có thể giúp em chế tạo một cái.”

Tô Hiểu Mạn: “.....Được chứ, anh phỏng chế một cái cho em đi.”

Kết quả là Tạ Minh Đồ thật sự phỏng chế ra cho cô một cái bình hoa giả trông như thật, năng lực phỏng chế của người đàn ông này quả thực quá tốt, năm đó anh có thể làm ra cho cô các loại đồ vật thủ công tinh xảo, bây giờ anh có thể mô phỏng đồ cổ mà không mất đi kỹ năng cơ bản.

Tô Hiểu Mạn: ". . ."

“Được rồi, em không chơi đồ cổ nữa.”

Tô Hiểu Mạn cảm thấy cô đi thị trường đồ cổ, chẳng khác nào kẻ lắm tiền không biết tiêu đi đâu.

Vì vậy cô vẫn nên chọn rời khỏi thị trường đồ cổ sớm một chút thôi.

Loading...