Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 61. Con Chó Ngốc
Cập nhật lúc: 2024-04-18 16:14:49
Lượt xem: 3,230
Ngay khi Tô Hiểu Mạn định kêu lên thì thấy Tạ Minh Đồ đã nhảy sang một bên, lúc dừng lại, tay phải chuẩn xác nắm lấy hai cái tai thỏ.
—— Con thỏ bay đi đã về rồi.
“Mạn Mạn……” Tạ Minh Đồ cầm con thỏ nhìn cô nói.
Trái tim của Tô Hiểu Mạn đập loạn cả lên, vội vàng bảo Tạ Minh Đồ bỏ con thỏ vào giỏ, tránh để con thỏ nướng trong tay lại chạy mất.
Vẫn là đừng rơi nước mắt cá sấu gì đó nữa, nhanh chóng tìm một nơi để ăn thịt thỏ nướng thôi.
Nghe Tô Hiểu Mạn muốn ăn thịt thỏ nướng, tên nhóc Tạ Cẩu Tử này hình như là rất có kinh nghiệm, dẫn Tô Hiểu Mạn đến một góc nhỏ hẻo lánh, nhanh chóng nhóm lửa, dùng d.a.o làm sạch con thỏ.
Tô Hiểu Mạn chống tay nâng cằm nhìn anh ấy thịt thỏ, cách xử lý con thỏ này của Tạ Cẩu Tử vừa thoạt nhìn rất quen tay, cũng không biết bình thường anh ấy lén lút ăn bao nhiêu con thỏ.
Vừa rồi nhìn động tác bắt con thỏ của anh ấy vô cùng nhanh nhẹn, như thể anh ấy được cộng thêm nhiều thuộc tính nhanh nhẹn hơn so với người bình thường vậy, vèo một cái đã bắt được con thỏ rồi.
Lúc anh ấy cầm theo con thỏ trở lại, cô thấy vô cùng giống một con ch.ó Samoyed đang ngậm con thỏ về cho chủ vậy.
Nghĩ đến đây, Tô Hiểu Mạn không nhịn được cười, cảm thấy người nào đó thật sự rất giống một con cho to.
Tạ Minh Đồ cái người chuyên môn ăn thịt thỏ đảm nhận tất cả công việc, mặc dù không có gia vị gì, chỉ là rắc chút muối lên, nhưng vẫn Tô Hiểu Mạn cảm thấy món thỏ nướng này chính là món ngon trên đời.
Được ăn thịt có thể nói ăn không ngon sao?
Thịt thỏ nướng trên lửa rất béo, dầu mỡ chảy chảy ra kêu xèo xèo, Tạ Minh Đồ lấy d.a.o rạch da thỏ ra, rắc muối lên, mùi thơm nức mũi của thịt nướng không ngừng lan tỏa trong không khí.
Tạ Minh Đồ đưa cho cô chiếc đùi thỏ to nhiều thịt nhất, Tô Hiểu Mạn vừa thổi chiếc đùi thỏ nướng trong tay vừa tiếc nuối nói: "Nếu có thể ướp với nước tương, rượu và gia vị rồi rắc thêm hành thái nhỏ thì tốt rồi."
Tạ Minh Đồ chớp mắt, trong lòng ghi nhớ lời cô ấy nói.
Một con thỏ béo nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, ít nhất Tô Hiểu Mạn ăn xong hai cái đùi thỏ thì không ăn thêm được nữa, phần thịt thỏ còn lại đều bị Tạ Minh Đồ giải quyết hết.
Tô Hiểu Mạn ăn được vô cùng vui vẻ, hai người lén lút cùng nhau ăn một con thỏ nướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-61-con-cho-ngoc.html.]
Cái gọi là bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, bây giờ Tô Hiểu Mạn nhìn Tạ Minh Đồ chỉ cảm thấy tên đàn ông này vô cùng thuận mắt.
—— Con người của Tạ Cẩu Tử thật tốt!
Hy vọng sau này anh ấy có thể chăm sóc đặc biệt tiếp tục mời cô ăn.
Hai người hủy diệt dấu vết nướng thỏ ở đó, sau đó cùng nhau sóng vai trở về nhà họ Tạ.
Tô Hiểu Mạn vẫn cảm thấy bản thân không làm gì mà ăn của người khác thật không tốt lắm, vì vậy sau khi về nhà liền lôi mấy bộ quần áo của Tạ Minh Đồ ra, giúp anh ấy khâu lại những chỗ bị thủng.
Tạ Minh Đồ ôm những bộ quần áo đã vá xong đó, đều không nỡ mang ra mặc.
Anh phát hiện có một hoa văn trên lỗ vá ở sau lưng, Tạ Minh Đồ tò mò hỏi cô: “Đây là cái gì thế?”
Tô Hiểu Mạn không có trả lời, hỏi lại anh: “Đẹp không?”
Tạ Minh Đồ khẽ cười, trả lời, “Đẹp.”
Tô Hiểu Mạn cho hắn phùng cái đại cẩu cẩu hình dáng ở sau lưng, nàng cũng không nói cho đối phương đây là cái gì, nhìn Tạ Minh Đồ mặt liên tiếp nhạc.
Tô Hiểu Mạn thêu cho anh hoa văn hình con ch.ó ở sau lưng, cô cũng không nói cho anh ấy đây là cái gì, chỉ vui vẻ nhìn khuôn mặt của Tạ Minh Đồ.
Có một chút vui sướng khi thành công trêu người khác.
Khi nào cái con ch.ó ngốc này mới chịu cạo râu đây…….
*
Tờ mờ sáng, khi mặt trời còn chưa mọc, nhóm tám người đã đứng đợi ở cửa thôn, mỗi người đều xách theo một túi lớn, bên trong để rất nhiều đồ vật, chuyến đi lên tỉnh lần này ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng mới trở về.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Bọn họ muốn tranh thủ trời còn chưa sáng ngồi xe bò của thôn đi huyện thành.
Đội trưởng đội sản xuất Liễu Triệu Cường đã đến đây từ sớm để tiễn mấy người họ, dặn dò họ rất nhiều việc, cũng nói rất nhiều lời động viên bọn họ.