Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 90 - Không Hề Đơn Giản
Cập nhật lúc: 2024-04-18 16:40:05
Lượt xem: 3,322
Hiện tại Đường Kiến Cường đang quang minh chính đại chỉ trỏ vào anh.
"Tạ Minh Đồ, tôi không nhận ra anh nổi luôn rồi."
"Ôi trời ạ, mẹ ruột của anh ở chỗ này
Cũng chưa chắc đã nhận ra anh được."
Đường Kiến Cường cảm thán liên tục, ánh mắt lại vẫn cứ không nhịn được mà dừng lại trên mái tóc của Tạ Minh Đồ, hắn cho rằng dung mạo Tạ Minh Đồ rực rỡ hẳn lên tuy rằng có một phần do anh cạo bỏ râu đi nhưng phần lớn hơn là ở kiểu tóc của Tạ Minh Đồ.
Đầu tóc của Tạ Minh Đồ làm anh trở nên đẹp nhiều hơn, hiện tại cạo bỏ râu đi thì như thể dệt hoa trên gấm.
Những cô gái đi qua đều nhìn anh chăm chú.
“Em trai Tạ, cậu… cậu thật đúng là làm người khác phải kinh ngạc cảm thán.” Dương Trường Quế thấy Tạ Minh Đồ, choáng váng mất vài giây, quả thực không thể tin tưởng nổi người cao gầy, diện mạo tuấn mỹ, có vẻ “hơi non nớt” trẻ tuổi chính là người ngày hôm qua đi chạy xe vận chuyển với hắn ta với cái vẻ “trưởng thành tang thương” anh Tạ.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Nếu ngày hôm qua hắn nhìn thấy một Tạ Minh Đồ như vậy thì như thế nào cũng không thể mở miệng gọi được một tiếng “anh”.
Đây là một đứa em trai.
Đường Kiến Cường cùng với Dương Trường Quế đột nhiên xuất hiện ăn nhịp với nhau, ai người kề vai sát cánh mà chỉ chỉ trỏ trỏ Tạ Minh Đồ.
Khi Tô Hiểu Mạn và Chu Hiểu Phượng đi ra ngoài, nhìn thấy bộ dáng “giằng co” của ba người này.
Mặt Tạ Minh Đồ khó coi gần chết, Đường Kiến Cường và Dương Trường Quế như thể anh em tốt mà kề vai sát cánh, nghị luận sôi nổi về Tạ Minh Đồ.
Chu Hiểu Phượng cười: “Em không kinh ngạc chút nào, người mà chị Hiểu Mạn của em xinh đẹp như thế lựa chọn, anh Tạ làm sao có thể xấu xí được?’
Trên thực tế đêm hôm qua khi Chu Hiểu Phượng nhìn thấy Tạ Minh Đồ, cằm cô ấy cũng sắp rớt luôn trên mặt đất.
Đối với người nhà họ Chu mà nói, đôi vợ chồng Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ này có thể nói là đôi thần tiên mà bọn họ từng gặp qua.
Hoàn toàn không giống một cặp vợ chồng nông thôn bình thường.
Dương Trường Quế và Đường Kiến Cường đều thèm nhỏ nhãi mái tóc của Tạ Minh Đồ như nhau, hắn ôm bả vai Đường Kiến Cường cảm khái nói: “Đúng là tay nghề của thầy già trong thôn các người tốt, nếu có cơ hội đi tới thôn mấy người, tôi cũng sẽ tìm ông thầy đó cắt cái đầu.”
Tạ Minh Đồ: “...”
Tạ Minh Đồ đột nhiên cảm thấy không ổn cho lắm, anh nghiêng đầu nhìn về phía Tô Hiểu Mạn, chủ động nói: “ Mạn Mạn, hình như anh để quên thứ gì đó ở trong phòng, em có thể đi lên lấy cùng với anh hay không?”
Tô Hiểu Mạn không thể hiểu được: “Cái gì thế? Em đi lên trên cùng anh?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-90-khong-he-don-gian.html.]
Ở trong lúc mà Tô Hiểu Mạn không hiểu ra sao, Đường Kiến Cường bên cạnh còn càng không hiểu ra sao hơn: “????!!!! Ông thầy ở cửa thôn chúng tôi?”
Dương Trường Quế thổn thức: “Chính là người cắt tóc cho Tạ lão đệ.”
Tô Hiểu Mạn: “Hửm?”
Ông thầy già cắt tóc ở cửa thôn?!
Tạ Minh Đồ hoảng hốt: “Ừm ừm ừm… Mạn Mạn, đi lên không?”
Tô Hiểu Mạn nghiến răng, đẩy khủy tay Tạ Minh Đồ, hai người cùng nhau đi về phía hiên nhà.
Tới chỗ rẽ, hai người dừng lại, Tạ Minh Đồ thành thật mà dựa vào tường.
Tô Hiểu Mạn nhìn anh, ngữ khí bắt đầu nguy hiểm lên: “Có phải anh vẫn muốn đi tìm ông thầy già ở cửa thôn cắt tóc cho anh không?”
Tạ Minh Đồ: “.... Mạn Mạn, anh sai rồi.”
Cũng không có ông thầy già ở cửa thôn nào cả.
— chỉ có Mạn Mạn ở trong nhà.
Tô Hiểu Mạn rất muốn đánh cái đầu chó của anh, mỗi lần sau khi cô cho rằng Tạ Minh Đồ rất thành thật và nghe lời thì anh luôn có thể làm ra chuyện xấu.
Tô Hiểu Mạn: “!!!”
Tên này khẳng định không hề đơn giản như bề ngoài.
“Ở bên ngoài tới tột cùng anh nói em thành cái gì? Tạ Cẩu Tử??”
Tạ Minh Đồ cụp mắt xuống, im lặng không trả lời.
“Anh….” Tô Hiểu Mạn kiễng chân lên, lại phát hiện bản thân vẫn không chạm tới đầu của Tạ Minh Đồ thì tức giận nói: “Anh cúi xuống một chút.”
Tạ Minh Đồ nghe lời cúi người xuống, cô nói thế nào thì làm thế đó, bộ dáng vô cùng ngoan ngoãn nghe lời.
Bây giờ Tô Hiểu Mạn mới cảm thấy tên đàn ông này có tính cách của chó, lúc nghe lời thì ngoan ngoãn ngồi xổm, bảo đứng thì đứng, giơ tay thì giơ tay, nhưng đợi lúc chủ của nó vắng nhà, nên phá chỗ nào thì phá chỗ đó.
Sau khi phá hoại xong lại bày ra vẻ mặt trung thực với chủ của nó.
Sau khi anh ấy khom lưng xuống, người cao 1m6 mấy như Tô Hiểu Mạn cuối cùng cũng có thể xoa được mái tóc xù xù của anh.