Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 239
Cập nhật lúc: 2024-10-16 05:50:45
Lượt xem: 38
"Nếu anh ta vượt qua và dễ dàng tha thứ cho Lưu Tương Niên, vậy chắc Lưu Tương Niên sẽ hoàn toàn thất vọng với anh ta rồi nhỉ? Nếu anh ta không bước ra tới bước này thì anh ta sẽ vĩnh viễn làm lốp dự phòng. Trên thực tế bây giờ anh đã bước ra đến đây rồi, điều tôi muốn chính là đưa anh ta đi xa, đi lệch đi. "
Trần Chí Khiêm nói: "Tôi và Phùng Học Minh đều cảm thấy bản thân đều rất thông minh, chúng tôi đều biết hợp tác với đối phương là có thể lột da hổ luôn. Xem ra đây là một con hổ già, sức lực cũng mạnh hơn một chút. " Còn có một chuyện, anh biết Phùng Học Minh vẫn còn oán hận Phùng Thế Xương và Lưu Tương Niên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Phàn Kỳ hiểu được, cái này cần lo lắng một chút xem cô có tình nguyện tới quay quảng cáo chung với Trần Chí Khiêm không.
Kiếp trước Phàn Kỳ chẳng sợ nhất chính là người chú da trắng mà mẹ cô kết hôn mở rộng vòng tay muốn ôm cô, cô trán đi. Muốn cô ôm và hôn một người xa lạ? Cả người cô nổi da gà hết rồi.
Nhưng mà lúc này, Trần Chí Khiên ở bên cạnh mình, ôm hôn với anh thì rất khó sao?
Cô không trả lời, chắc là cô không vui rồi? Trần Chí Khiêm nói: "Không muốn quay thì không quay, ngủ đi!"
"Ừ. " Phàn Kỳ nói xong thì vuốt Chissy, nghiêng người qua chuẩn bị ngủ. Cô nghe thấy tiếng ngáy nhè nhẹ, cho tới giò vẫn là cô ngủ trước, đường như cô chưa từng nghe thấy tiếng ngáy của Trần Chí Khiêm.
Hơn mười ngày bôn ba bên ngoài, khi gặp nhà đầu tư và khách hàng có thể đem đến năm trăm vạn đô la Mỹ, ngay cả khi có Dung Viễn giúp đỡ cũng rất khó nhỉ? Anh thật sự rất mệt mỏi.
Phàn Kỳ ôm Chissy, nhắm mắt lại. Trong đầu toàn là hình ảnh cô ôm Trần Chí Khiêm, hình như cũng không khó để chấp nhận nhỉ?Cô xoay người, nhờ ánh sáng từ khe hở bức màn, nhìn thấy Trần Chí Khiêm trong bóng đêm. . . Môi, cô nhắm mắt lại, rốt cuộc bản thân đang suy nghĩ điều gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-239.html.]
Chờ Phàn Kỳ tỉnh lại, ánh sáng đã xuyên qua bức màn, Chissy nằm ở giữa cô và Trần Chí Khiêm, chân cô đặt trên đùi Trần Chí Khiêm, tay cô đặt trên n.g.ự.c Trần Chí Khiêm. Cô lập tức rụt chân rụt tay lại, tới bây giờ vẫn là anh tỉnh lại trước, cho nên khi anh ngủ là bộ dạng này sao? Chỉ là lúc cô ngủ thì cô đã ôm lấy Trần Chí Khiêm vô số lần rồi sao?
Phàn Kỳ nhớ tới buổi tối mấy ngày nay, cô luôn có chút cảm giác như trống trải bên cạnh. Cô vẫn ngủ được nhưng lại ngủ không sâu. Chẳng lẽ là vì không có ai ở bên cạnh?Trần Chí Khiêm mở mắt ra: "Mấy giờ?"
Phàn Kỳ sờ soạng đồng hồ: "Hơn tám giờ rưỡi, anh dậy đi, mười giờ có hẹn xe, tôi đã làm mười cái hoành thánh lớn cho anh, anh tự xuống rồi ăn đi nhé?”
“Không được, tôi với em sẽ dậy chung. Tôi muốn di d tới công ty. " Trần Chí Khiêm nói.
"Để làm gì chứ! Vừa mới trở về, hôm nay cũng không sai giờ một chút nào, đêm qua anh ngủ rất sâu, chắc chắn ở bên ngoài ngủ không ngon. "Trần Chí Khiêm khó mà nói không ngủ ngon là do bị cô chọc tức, nhưng mà chẳng phải là do anh tự tìm sao? Chỉ vì ngày hôm nay cô chờ cửa cho anh, không sợ phiền toái mà là một bát mì to đầy như thế, có giận nhiều hơn nữa cũng tan thành mây khói.
"Tôi ngủ đủ rồi. Đưa em đi học lái xe, sau đó tôi sẽ tới công ty. " Trần Chí khiêm đứng lên. "Tôi đi gói hoành thánh, anh đi đánh răng trước đi. "
Phàn Kỳ lấy nhân bánh mình đã làm sẵn vào hôm qua trong tủ lạnh, bắt đầu ăn hoành thánh thịt.
Trần Chí Khiêm thay đồ vest, anh của lúc này giống như ngày mới gặp nhau. Anh đi từ bên ngoài tới, trên người như được bao phủ một lầng ánh sáng, thật ra quay quảng cáo cũng không có gì không thể làm được!
Trần Chí Khiêm cúi đầu kéo cổ tay áo lên, cầm lấy chiếc tạp dề đang vắt lên lưng ghế mang vào người: "Em đi rửa mặt đi, tôi đến gói hoành thánh. "
"À"