Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 276
Cập nhật lúc: 2024-10-16 11:48:17
Lượt xem: 17
Bây giờ đã lấy được đầu tư, cần tuyển mộ nhân viên, một văn phòng nhỏ như vậy là không đủ, mọi người đều bận rộn thu dọn đồ đạc. Anh bước vào, mọi người chào hỏi: "Ông chủ, chào buổi sáng!"
"Chào buổi sáng. "
Thư ký Ngô bê một túi đồ đi tới: “Ông chủ, sau khi ngài rời đi ngày hôm qua, Thế giới đồ chơi đã gửi các mẫu búp bê của “Nhật ký phiêu lưu của gấu trúc Tây Tây” cùng “Siêu cấp phú hào” để ông xem có cần sửa đổi gì không . ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Văn phòng của anh cũng đã thu dọn xong xuôi, anh lấy chiếc túi đặt lên bàn, lấy danh bạ trong túi ra, tìm số điện thoại của chủ tịch tập đoàn Hồng Hi, rồi gọi cho cô Mẫn, vị nữ sĩ này kể từ những năm 1960 đến Hồng Kông, vẫn luôn là quản lý cấp cao của một công ty nước ngoài của Anh, Dung Viễn nói bà ấy được xem như là đầu sỏ trên đất Hồng Kông.
Nói tỉ mỉ với bà ấy một chút tình hình sơ lược, chưa đến hai mươi phút, bà ấy liền gọi lại.
Nhân tiện, một chuyên gia trong lĩnh vực này đã trở về từ nước Anh năm năm trước và làm việc trong một bệnh viện tư nhân, nếu anh muốn tư vấn, bà ấy sẽ giúp anh đặt lịch hẹn.
Ca phẫu thuật có thể được thực hiện ở đây, đó đã là tin tốt nhất, Trần Chí Khiêm nhờ cô hẹn gặp vị bác sĩ này, anh gọi điện cho mẹ mình để hỏi chẩn đoán cụ thể của bác.
Chuyển văn phòng cùng với nhân viên công ty, ai nấy đều rất vui vẻ: “Đến Trung Hoàn làm việc, tôi tưởng cũng không dám tưởng”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-276.html.]
"Cũng không phải, ông chủ trước của tôi nói tôi rời khỏi chỗ của ông ta, sẽ không tìm được công việc tốt hơn. Chờ danh thiếp mới được phát xuống, tôi sẽ gửi cho ông ta một tấm. "Bây giờ, các công ty ở Hồng Kông, trên phương diện lựa chọn tuyển dụng, hàng đầu là người đi du học Âu Mỹ, hoặc có thể nói là người đi du học Anh Mỹ trở về, thứ hai là sinh viên bản địa Hồng Kông hoặc là Đông Á và Đông Nam Á, thứ ba là học sinh trung học của Đại Lục, học sinh của một số trường dạy nghề, sau đó mới tới lượt sinh viên đại học Đại Lục.
Tất nhiên các trường đại học trong nước và các trường đại học bên ngoài có chênh lệch rất lớn, nhưng các sinh viên đại học trong nước đều được chọn ra từ trong đám đông, có thể chạy, đầu óc cũng linh hoạt, dễ sử dụng. Vị này chính là sinh viên đại học đến từ Bắc Kinh, đã làm tài vụ được vài năm, lúc đầu do không nói được tiếng Quảng Đông nên không thể làm các công việc văn phòng như bán hàng và lễ tân, sinh viên đại học làm quét dọn vệ sinh trong khách sạn. Sau đó anh ấy nhìn thấy quảng cáo tuyển dụng của công ty bọn họ trên báo chí, tìm đến nơi, họ trò chuyện vài câu, anh không có tiền trong tay, dùng giá cả của một nhân viên vệ sinh rưỡi để thuê anh ấy, anh ấy quản lý hậu phương gọn gàng ngăn nắp.
Trần Chí Khiêm mỉm cười: "Anh chỉ có chút tiền đồ này?”
“Khi nào có thể mua một căn nhà của chính mình, buổi tối không chen chúc với người khác trong một cái phòng, không cần ngửi mùi chân của ông anh kia, tôi đã mãn nguyện rồi. ”
Kiếp trước anh ấy là tâm phúc của anh, là chủ tịch bộ phận sự nghiệp cấp dưới của Thiên Thược, tài sản tốt xấu gì cũng có sáu bảy tỷ,"Nó sẽ trở thành sự thật thôi. " Trần Chí Khiêm nói.
"Ông chủ bây giờ làm ăn phát đạt, còn có tình yêu đẹp nữa! Hôm nay trên báo đăng ảnh của ông chủ và vợ của ông chủ, thật sự là làm chúng tôi hâm mộ muốn chết. Mọi người có nghĩ vậy không?”
“Đúng vậy! Ông chủ, khi nào thì ông mang bà chủ đến công ty? Cho chúng tôi cũng gặp bà chủ xinh đẹp đi. "
Nếu là mấy ngày trước, giờ phút này anh nhất định sẽ tràn đầy vui sướng, có lẽ sẽ đồng ý, nhưng tối hôm qua khi có ý nghĩ đó, hắn liền nói: "Đến lúc đó nói sau. "Đồng nghiệp không khỏi có chút thất vọng.