Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 331
Cập nhật lúc: 2024-10-16 21:15:17
Lượt xem: 25
Bị Trần Chí Khiêm ôm, Phàn Kỳ vuốt Ngộ Không, tất cả trong đầu đều là hình ảnh nguyên chủ và anh ở chung, thái độ của anh đối với nguyên chủ khác với thái độ của anh đối với mình, anh cũng sẽ nấu cơm cho nguyên chủ, nghiêm khắc kiểm soát ăn uống cho nguyên chủ, cho nên anh làm theo thói quen ăn uống của cô, chưa bao giờ sẽ dùng ánh mắt chờ mong chờ cô khen một câu ở lúc nguyên chủ ăn.
Nguyên chủ không muốn để người khác biết quan hệ giữa bọn họ, cho nên bọn họ cũng không cùng nhau đi ra ngoài, cũng không có bất kì đoạn nắm tay gì.
Lúc nguyên chủ ngủ với anh bọn họ đều nước giếng không phạm nước sông, chưa từng có bất kì tiếp xúc thân thể gì.
Giống như tất cả hành động thân mật đều là xuất hiện từ giữa bọn họ, ví dụ như hiện tại, anh ôm cô, bọn họ ngủ ở trên một cái gối đầu, anh hôn lên trán của cô.
Có khả năng hay như này? Phàn Kỳ hỏi: “Trần Chí Khiêm?”
“Hả?”
“Anh bắt đầu thích em từ khi nào?” Cô thật cẩn thận hỏi.
Cuối cùng Trần Chí Khiêm cũng hiểu rõ, trong lòng cô nghĩ cái gì? Anh ôm cô càng chặt hơn: “Không lâu.”
Hả? Lòng của Phàn Kỳ đều bị nhấc lên: “Cái gì gọi là không lâu?”
“Chính là từ lúc cái gì em cũng tâm sự với anh, buổi tối sẽ lay anh bắt đầu ngủ, tóm lại bắt đầu thích từ lúc tiếp xúc, không phải sao?” Trần Chí Khiêm xoa lưng cô: “Anh cũng không thể thích một người cách anh tám mét mà?”
Phàn Kỳ cuộn tròn ở trong lòng anh, cắn môi cười trộm, thì ra là anh thích mình?Tay Trần Chí Khiêm đặt ở trên lưng cô cảm nhận được sự chấn động của cô, hỏi: "Anh không ở đây hai ngày, em lại đang suy nghĩ cái gì vậy? Hôm nay vốn muốn nói cái gì với anh?”
“Nói…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-331.html.]
Nói sẽ ảnh hưởng đến tình cảm vậy không cần phải nói? Đầu óc Phàn Kỳ xoay chuyển một chút nói: "Chỉ… Chỉ muốn hỏi anh muốn thay đổi phương thức ở chung của chúng ta một chút hay không, em cảm thấy thật ra cũng có thể không làm anh em mà!"
Cô nói như vậy, giây lát ánh sáng trước mắt tối sầm lại, anh đang ở trên mặt của mình, trong bóng đêm cô cũng có thể thấy rõ anh đang nhìn cô chằm chằm, trong đầu cô hiện ra một hình tượng, phía dưới chân trước của một con sói xám đang ấn một con tiểu bạch thỏ.
Phàn Kỳ cắn môi, người ta là sói xám mình là thỏ, nên làm cái gì bây giờ?Nghe anh hỏi: “Không làm anh em, muốn làm cái gì…”
Anh rõ ràng đã biết còn hỏi? Tay Phàn Kỳ cầm Ngộ Không để ở đối diện anh, nếu mình nói làm "Vợ chồng", có phải quá không rụt rè hay không?
Hình như hôm nay thay đổi quá nhanh, có một số việc cũng phải theo tuần tự tiến hành, cô cười: “Cũng có thể làm anh em mà!”
Chỉ muốn nghe được lời muốn nghe do chính miệng cô nói ra, Trần Chí Khiêm cúi đầu ngăn chặn cái miệng nhỏ nói lời không hay này.
A a a! Lúc này đây không giống chỉ chạm vào vừa rồi, anh cắn môi cô, anh còn…Phàn Kỳ nóng đến chóp mũi đổ mồ hôi, Ngộ Không trong tay rơi xuống, nắm cánh tay Trần Chí Khiêm, trong đầu tất cả đều là số chữ không thuần khiết đời trước đã từng xem.
Anh buông cô ra, hỏi: "Thói quen bám chặt người này của em bao giờ thì sửa?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Phàn Kỳ nghe thấy lời này, vội vàng bò dậy, lạch cạch mở đèn điện ra, cúi đầu nhìn cánh tay anh, quả nhiên lại bị mình bóp tím đen, cô thấy có lỗi: “Về sau em sẽ chú ý hơn.”
Trần Chí Khiêm nhìn môi bị mình hôn đến đỏ hồng, còn có hai má ửng lên màu hồng đào hoa kia, cười duỗi tay tắt đèn, kéo cô nằm xuống: "Về sau luyện nhiều hơn, em không khẩn trương thì tốt rồi. Ngủ!"Phàn Kỳ còn muốn duỗi tay đi tìm Ngộ Không, tay bị anh bắt được đặt lên trên n.g.ự.c anh: “Ôm anh không tốt hơn ôm thú nhồi bông sao?”
Phàn Kỳ l.i.ế.m môi, hình như anh nói rất có lý…Lúc đang ngủ, lơ đãng ôm anh ngủ và bị anh mạnh mẽ ôm lấy anh ngủ sẽ khác cái gì đây?
Khác biệt chắc là ngày thường người nào đó sớm dậy làm cơm sáng, cô sẽ không phát hiện mình ôm anh cả một đêm, hôm nay cô nghi ngờ có phải anh xem cô thành đồ chơi thú bông hay không, cô bị anh bóp nặn đến tỉnh.