Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 410
Cập nhật lúc: 2024-10-17 11:48:00
Lượt xem: 34
Phàn Kỳ mở cửa, Phùng Học Minh đứng lên: "Phàn Kỳ, giúp tôi một lần, lần này tôi nghiêm túc với Diệu Nhi."
Lúc anh ta nói lời này, Hứa Diệu Nhi đứng ở cửa, cô ta đi tới, đóng cửa "Rầm" một cái, nhìn Phùng Học Minh:
"Lúc ở bên anh, ngoại trừ mấy năm học ở nước Anh, tôi gần như chưa từng vui vẻ. Tôi ép mình chấp nhận tin tức xấu của chồng chưa cưới của mình và nữ minh tỉnh ầm ï trên TV, tôi thấy trong cổ anh có dấu hôn, tôi nói với bản thân, đàn ông trên đời này đều như vậy.
Nhưng tôi thật sự có thể chấp nhận sao? Lúc tôi đang ép mình, biến mình thành một người phụ nữ tràn ngập tệ khí, tràn đầy địch ý với mỗi một người phụ nữ có khả năng xuất hiện ở bên cạnh anh, bao gồm cả Phần Kỳ.
Rõ ràng tôi có thể rất lễ phép nói với cô ấy về ngưỡng cửa của công ty môi giới, nhưng tôi lại không khống chế nổi muốn châm chọc cô ấy. Nhiều khi, ngay cả chính tôi cũng cảm thấy khuôn mặt mình đáng ghét, nhưng tôi không khống chế nối."
Phùng Học Minh đi tới, muốn đặt tay trên vai cô ta: "Diệu Nhi, xin lỗi!"
Hứa Diệu Nhi lui ra phía sau một bước, tránh anh ta chạm vào, giọng điệu rất bình tĩnh: "Tôi quỳ xuống cầu xin anh, anh nói tôi một khóc hai ầm ĩ ba treo cô, có thể đổi trò khác hay không?
Vân Mộng Hạ Vũ
Tôi tự sát, anh đến bệnh viện nói với tôi, dù tôi ầm ĩ thế nào thì kết cục cũng vẫn sẽ như thế, giữa chúng ta không thể có tương lai.
Tôi không có dũng khí c.h.ế.t thêm một lần nữa, tôi ép mình quên đi quá khứ, quên đi khoảng thời gian ở nước Anh, trong những đêm kia, hôm nào tôi cũng thấy tin tức anh và những nữ minh tinh kia ra ra vào vào, dùng kéo cắt nát áo cưới từng chút từng chút một.
Tôi nói với bản thân mình, trong thế giới tương lai của tôi đã không còn anh. Không có anh, thật ra tôi sẽ không còn khổ sở. Sự thật cũng là vậy, rời khỏi anh, tôi không còn không dám xem báo, xem TV nữa, tôi hít thở cũng thông thuận hơn.
Nhưng tôi cũng muốn cám ơn anh! Chính bởi vì rời khỏi anh, cũng cho tôi có dũng khí rời khỏi Trường Hưng. Hiện tại tôi sống rất vui vẻ, anh làm ơn đừng tới quấy rầy tôi nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-410.html.]
"Diệu Nhi, anh nói, anh nguyện ý thay đổi vì em."
"Lúc tôi yêu anh. Anh có từng cố gắng không? Hiện tại, người suy bụng ta ra bụng người không có quan hệ với tôi mà nói có giới hạn thanh toán hợp đồng 14 vạn, anh cần không? Tôi chê mình sống thoải mái quá nên giẫm hố phân một lần rồi vẫn còn muốn đớp cứt à?"
Bị Hứa Diệu Nhi hình dung như phân, sắc mặt Phùng Học Minh thay đổi.
Cảm xúc của Phàn Kỳ lập tức tăng lên, ôm lấy Hứa Diệu Nhi : "Diệu Nhi, bà xã tôi thích em..."
Cửa phòng làm việc bị đẩy ra, ở cửa là Trần Chí Khiêm, anh nhìn vợ mình ôm... Hứa Diệu Nhi, đang nói thích.
Trông thấy chồng mình, Phàn Kỳ buông Hứa Diệu Nhi ra, chạy về phía Trần Chí Khiêm, ngọt ngào gọi: "Chồng à, sao anh lại đi lên đây?"
Trần Chí Khiêm nhìn chằm chằm vào Phùng Học Minh: "Anh gặp chị Hạng dưới tầng, thấy nói em đang nói chuyện riêng với Phùng Học Minh."
Hứa Diệu Nhi giải thích cho Phần Kỳ: "Là vì chuyện của tôi. Kỳ Kỳ, tan làm rồi, chúng ta cùng xuống tầng đi."
"Được, tôi đi lấy túi." Phàn Kỳ nhanh chóng chạy khỏi cửa phòng làm việc, đi tới chỗ ngồi của mình cởi áo gile đỏ, sắp xếp găng tay .
Trần Chí Khiêm hỏi Phùng Học Minh: "Anh không tới thăm ông ngoại anh sao? Hôm nay ông ta rút kim truyền trị bệnh bằng hoá chất, m.á.u nhỏ giọt trong hành lang, ầm ĩ rất lớn."
Kế hoạch ban đầu của Phùng Học Minh chính là đi thăm ông ngoại, anh ta nhìn thoáng qua Hứa Diệu Nhi, đi ra khỏi văn phòng, bước nhanh xuống tầng dưới.
Anh ta ngồi vào trong xe, trong đầu là hình ảnh khuôn mặt Hứa Diệu Nhi chảy đầy nước mắt nước mũi, lúc ấy anh ta cảm thấy buồn nôn, hiện tại lại cảm thấy đau lòng.