Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 99
Cập nhật lúc: 2024-10-15 05:05:54
Lượt xem: 75
“Hắn là cháu cũng biết, năm ngoái ông bị chẩn đoán là ung thư, mặc dù đã phẫu thuật nhưng có thể sẽ không sống được hơn năm năm nữa, rất khó nói. Thiên Hòa có bao nhiêu nhân viên chứ? Chỉ cần cháu đủ xuất sắc, Thiên Hòa chính là của cháu. ” Trần Chí Khiêm nhìn về phía ông cụ: “Nếu như tôi không đủ xuất sắc, ông cần tôi làm cái gì? Nếu như tôi đủ xuất sắc thì tôi cần Thiên Hòa làm gì?”
Lưu Tương Niên lại nghẹn lời.
Chuông điện thoại vang lên, Trần Chí Khiêm nghe điện thoại: “Mười phút nữa thì anh đến sao? Được rồi bây giờ tôi sẽ xuống lầu. ”
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh cúp điện thoại, một đôi mắt sâu thẳm, dùng mang theo giọng điệu thê lương: “Ông cụ Lưu, ông đã hủy hoại cuộc sống của Trần Uyển Âm, vì sao còn muốn cướp mất đứa cháu trai duy nhất của bà ấy sau khi qua đời?”
Nói xong Trần Chí Khiêm vào phòng, chỉ để Lưu Tương Niên ở lại phòng khách một mình, Lưu Tương Niên nhìn gian phòng đã đóng cửa. Tại sao đứa nhỏ này giống Uyển Âm như vậy, sao lại bướng bỉnh giống bà ấy thế?
Cửa phòng được mở ra, Trần Chí Khiêm mặc áo sơmi quần tây, đeo cà vạt, vắt chiếc áo vest ở khuỷu tay, khí thế hiên ngang.
Ở trong mắt Lưu Tương Niên, ngay cả Phùng Học Minh mà ông cụ tự tay dạy dỗ cũng không có sự ung dung thư thái này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-99.html.]
Trần Chí Khiêm cầm túi ở trên hộc tủ, kéo cửa ra: “Ông cụ Lưu, bây giờ tôi còn có việc, mời!”
Lưu Tương Niên đi ra cửa, Trần Chí Khiêm đóng cửa lại, anh bồi Lưu Tương Niên từ từ đi đến cửa thang máy, vệ sĩ của Lưu Tương Niên đang ở thang máy dưới sảnh, đuổi hết những người trong thang máy ra, để bọn họ đi thang máy khác, chờ Lưu Tương Niên cùng Trần Chí Khiêm đi vào thang máy. Bây giờ là giờ cao điểm, mở cửa ở mỗi một tầng, trông thấy hai vệ sĩ mặc tây trang đeo kính đen chặn ở cửa thì mọi người đều bị dọa lùi. Lưu Tương Niên nhìn Trần Chí Khiêm đứng ở bên cạnh mình, trong gương mặt của anh có dáng vẻ của bà, chỉ là vẻ ngoài của đàn ông trông mạnh mẽ hơn một chút.
“Chí Khiêm, người đàn ông nào cũng muốn lập nghiệp, có thể là cháu rất tài giỏi, nhưng mà cháu cũng biết khoảng cách giữa chân núi và đỉnh núi, cũng không thể đạt đến bằng cánh ngửa đầu lên nhìn được, mà ông lại có thể đưa cháu đi lên. ”Trần Chí Khiêm: “Trước mắt thì không cần điều này. ”
“Căn bản là cháu chưa từng tiếp xúc với những người ở tầng lớp này. Căn bản là cháu không quen biết những người này, cháu sẽ có bao nhiêu cơ hội, cháu sẽ đạt được thành tựu sao. ”
Lưu Tương Niên thở dài: "Có đôi khi bỏ lỡ cơ hội là thực sự bỏ lỡ. Ông biết bây giờ cháu đang lo lắng vì không thể bán máy chơi game với số lượng lớn, ông cũng có thể trực tiếp đưa cho cháu một nhà máy. ”Trần Chí Khiêm cúi đầu cười nhạt, nhưng trong ánh mắt có sự trào phúng khiến Lưu Tương Niên không thể coi thường. Lưu Tương Niên đã lăn lộn trong thương trường nhiều năm như vậy, có chút không hiểu thấu đứa nhỏ này đang suy nghĩ gì.
Anh thật sự từ chối sao?Vậy vì sao còn muốn đưa ông cụ xuống lầu chứ?Thang máy xuống dưới lầu, dưới sự bảo vệ của vệ sĩ, bọn họ cùng nhau đi ra cửa ra vào.
Trước cửa có Rols-Royce của Lưu Tương Niên dừng lại, bất ngờ là đằng sau còn có một chiếc Bentley, ở thời đại này, ở tòa nhà này, xuất hiện hai chiếc xe sang trọng này thu hút vô số người. Cửa xe Bentley được mở ra, một thanh niên anh tuấn tuổi xấp xỉ Trần Chí Khiêm bước ra, vẫy tay: “Chí Khiêm. ”Lưu Tương Niên trông thấy người trẻ tuổi này thì sửng sốt một chút, bỗng nhiên ông cụ ý thức được tại sao Trần Chí Khiêm lại giễu cợt?
Đây là người đảo lộn thị trường tài chính. Vốn là Lưu Tương Niên dự định đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, đưa tiền cho Trần Chí Khiêm, mở một xưởng gia công cho anh, giải quyết vấn đề khó khăn mà anh gặp phải, lợi dụng mối quan hệ trong tay giúp anh giải quyết, như vậy thì cũng có thể khóa anh lại một chỗ.