Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 121
Cập nhật lúc: 2024-10-08 17:53:59
Lượt xem: 22
Trong nhà có sân, trong viện có cây, dưới tàng cây có bóng râm.
Đặt ghế dưới tàng cây nằm đung đưa, đúng là giấc mơ Kiều Vi hằng mong ước.
Nghiêm Lỗi nói: "Được."
Kiều Vi ngẩng đầu lên, chống tay xuống bàn nhỏ nhìn anh.
Hoàng hôn vẫn chưa hoàn toàn tắt hẳn, ánh mặt trời màu vàng cam chiếu lên gương mặt người đàn ông này khiến cô cảm thấy rung động.
"Sao thế?" Anh hỏi: "Sao lại nhìn anh như vậy?"
Kiều Vi nói: "Lúc nãy anh nói 'được' hả?"
Nghiêm Lỗi bật cười giải thích: "Được, là đồng ý với em."
"Vậy có chuyện gì 'không được' không?" Kiều Vi không khỏi hỏi.
Nghiêm Lỗi nói không suy nghĩ: "Những chuyện trái với nguyên tắc thì không được."
"Lo xa quá, ý em là những chuyện trong cuộc sống, những chuyện của hai chúng ta thôi ấy." Kiều Vi nhìn anh.
Nghiêm Lỗi ngẩng đầu, gương mặt rất nghiêm túc.
"Chỉ cần em chịu sống bên cạnh anh, trong chuyện của hai chúng ta, nếu là chuyện anh có thể làm được, anh sẽ không nói không với em."
"Anh đúng là..." Kiều Vi không nhịn được cười, cô che mặt: "Anh thật sự rất là..."
Gia trưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-121.html.]
Đào Hố Không Lấp team
Có chút không nhịn nổi.
Nghiêm Lỗi không thấy buồn cười, anh rất nghiêm túc.
"Năm đó anh đã đồng ý với em." Anh nói: "Em chịu theo anh đến đây, chỉ cần em muốn gì anh đều làm cho em, nếu như chuyện đó anh làm được."
Nhưng Kiều Vi Vi lại không hiểu tình cảm ấy của anh.
Người đàn ông này còn chưa biết Kiều Vi Vi đã c.h.ế.t không yêu anh, không muốn sống chung với anh đến cuối đời.
Kiều Vi hơi thương cảm, nhưng không biết niềm thương cảm này của cô dành cho ai.
Cô không muốn trách bất kỳ ai. Ngoài chuyện sống chết, chẳng có chuyện gì lớn lao cả, cô không muốn tự trách người cha bỏ rơi mình, người yêu chia tay cô.
Nếu so sánh những chuyện ấy với vận mệnh, con người thật nhỏ nhoi, nhẹ như hạt bụi.
Cô cũng không muốn trách Kiều Vi Vi hay Nghiêm Lỗi, hai người này chỉ không thích hợp với nhau mà thôi, hai người không có cảm tình đến với nhau ở một thời đại đặc biệt, cuối cùng tạo nên bi kịch.
Nhưng ánh mặt trời soi rọi trên mặt người đàn ông, hắt lên dáng mũi cao thẳng của anh.
Đột nhiên trong lòng Kiều Vi cảm thấy mềm mại, cô bắt đầu hâm mộ Kiều Vi Vi.
Cô giơ tay sờ mặt Nghiêm Lỗi.
"Vậy anh đồng ý với em luôn được không?" Cô khẽ hỏi.
Nghiêm Lỗi kéo tay cô xuống, nghi ngờ hỏi: "Đồng ý luôn là sao?"
"Anh đồng ý với Kiều Vi Vi đã c.h.ế.t rồi, em kể với anh rồi mà." Kiều Vi nói: "Người sống cùng anh bây giờ là em, Kiều Vi."