Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 129
Cập nhật lúc: 2024-10-08 17:55:47
Lượt xem: 18
Nhưng quan trọng là thứ đó không phải do Kiều Vi để lên. Hôm qua cô trải giường, trên giường chỉ có một tấm chiếu thôi.
"Anh đặt lên cho em." Nghiêm Lỗi ngồi dậy tìm quần áo.
Hai ngày nay anh đều mặc áo ba lỗ đi ngủ. Đêm qua Nghiêm Lỗi bị Kiều Vi cởi sạch, anh chỉ có thể khỏa thân đi ngủ. Lúc này khi Nghiêm Lỗi đứng dậy, cơ bắp rắn chắc hiện rõ trước mắt.
Ánh mắt Kiều Vi đảo quanh vòng eo thon gọn săn chắc của người đàn ông. Cô mặc quần áo, nghiêng người hôn một cái thật nhanh lên má anh: "Cảm ơn anh nhé."
Hôn xong, Kiều Vi cảm tưởng mặt mình nóng bừng, cho nên cô vội vàng bước ra ngoài.
Nghiêm Lỗi chống tay lên giường, cả người ngửa ra sau, nhìn theo Kiều Vi đến khi bóng dáng cô biến mất.
Anh có cảm giác chuyện đêm qua không khác gì một giấc mơ.
Chưa từng trải qua thể nghiệm nào giống như vậy. Có thể nói từ lúc sinh ra đến giờ đây là lần đầu tiên.
Đào Hố Không Lấp team
Thân là con cả, Nghiêm Lỗi đã trải qua cảnh nghèo đói. Sau đó anh ra chiến trường, vác đại bác và cũng bị thương, khi đó anh có thể đánh giặc bằng lưỡi lê. Vậy mà đêm qua Nghiêm Lỗi lại nóng nảy mất khống chế, không khác gì một thằng nhóc chưa lớn...
Nhưng... đối phương là vợ anh, dù có mất khống chế thì sao chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-129.html.]
Nghiêm Lỗi xoa mặt mỉm cười rồi rời giường.
Anh mở cửa bước ra sân, tâm trạng bỗng trở nên sảng khoái, tươi sáng không khác gì ánh nắng ban mai.
Kiều Vi lại không được thoải mái như thế. Trải nghiệm dùng giấy hồng thật kinh khủng. Cô xếp chồng giấy lót lên thật dày, nhưng vẫn cực kỳ khó chịu.
Thật là bực bội.
Nghiêm Lỗi rửa mặt xong, lau khô nước trên mặt, quan tâm hỏi: "Sao vậy? Đau bụng à?"
Nữ quân nhân cũng có ngày nghỉ lễ như nữ công nhân. Đúng thế, sở dĩ gọi kỳ kinh nguyệt là nghỉ lễ là vì khi nữ quân nhân đến kỳ, họ sẽ được hưởng ba ngày nghỉ phép, loại nghỉ phép này được gọi là nghỉ lễ.
Trong quân đội cũng có nữ quân nhân, khi họ đến kỳ cũng sẽ đau bụng. Khi xin phép nghỉ mặt mày đều tái nhợt, Nghiêm Lỗi làm lãnh đạo nên tất nhiên biết chuyện này.
"Không phải." Kiều Vi thở dài. "Chỉ là không thoải mái thôi."
Không phải Nghiêm Lỗi chưa từng nghe qua kỳ kinh nguyệt cũng như giấy lót. Mang mấy cái đó trên người thì làm sao thoải mái được. Nhưng anh cũng bó tay, chỉ có thể an ủi: "Nếu khó chịu thì em vào phòng nằm đi."
Nghĩ ngợi rồi bổ sung: "Hôm nay em đừng nấu cơm, cứ đi ra nhà ăn ăn đi. Cơm tối cũng không cần nấu, anh sẽ lấy cơm ở nhà ăn rồi mang về."