Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 137
Cập nhật lúc: 2024-10-08 17:57:42
Lượt xem: 15
Nhưng Lâm Tịch Tịch lại thăm dò hỏi: "Dì đang kể chuyện 'Bộ quần áo mới của hoàng đế' à?"
Mặc dù trên mặt cô ta mang nụ cười thờ ơ, nhưng Kiều Vi biết cô ta là nữ chính trong nguyên tác, sao lại không nghe ra giọng điệu ngờ vực đó.
"Đúng vậy. Không ngờ Tiểu Lâm cũng biết." Cô cười tủm tỉm hỏi ngược lại: "Không phải Tiểu Lâm từ quê lên sao? Sao lại biết truyện này?"
Lâm Tịch Tịch nghẹn họng.
Cô ta cảm thấy "Bộ quần áo mới của hoàng đế" có lẽ là tác phẩm của đời sau. Bởi vì cô ta cẩn thận nhớ lại hồi nhỏ đi học, sách giáo khoa đều là những bài như "Hồi nhỏ lãnh đạo học tập như thế nào", "Quốc khánh", "Để thóc về kho", "Người cô tốt bụng", "Ba lần qua dốc Hoàng Nê", "Sức mạnh tập thể vĩ đại", rất khác với sách giáo khoa ngữ văn đời sau.
Cô ta vốn đã nghi ngờ Kiều Vi là người trọng sinh. Nhưng cô ta không rõ rốt cuộc Kiều Vi trở về từ mốc thời gian nào.
Nếu trọng sinh giống như cô ta, thì chắc Kiều Vi sống lại ngay tại chỗ. Chuyện này thoạt nghe đã rất kỳ lạ rồi, đột nhiên lại phát hiện ra câu chuyện cổ tích Kiều Vi kể có thể là thứ hiện tại vẫn chưa có, đầu óc cô ta càng thêm hỗn loạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-137.html.]
Muốn thử thăm dò xem rốt cuộc Kiều Vi trở về từ khoảng thời gian nào, ai ngờ Kiều Vi lại hỏi ngược lại khiến cô ta nghẹn họng.
Đúng vậy, nếu như "Bộ quần áo mới của hoàng đế" là tác phẩm xuất hiện ở đời sau, vậy thì Lâm Tịch Tịch làm sao biết được.
Trán Lâm Tịch Tịch rịn mồ hôi, cái khó ló cái khôn nói: "Là thanh niên trí thức, thanh niên trí thức trong thôn chúng tôi từng kể. Tôi nghe mang máng giống như dì kể vậy."
"Vậy sao, tôi thắc mắc sao cô lại biết." Kiều Vi cười nói: "Ở đây làm gì có truyện cổ tích Andersen, chỉ có ở thành phố lớn mới có thôi."
Kiều Vi hoàn toàn nói bừa, thực ra cô hoàn toàn không biết truyện cổ tích Andersen được du nhập vào Trung Quốc vào thời điểm nào.
Đào Hố Không Lấp team
Nhưng không sao, cô đã đọc nguyên tác, biết Lâm Tịch Tịch là người như thế nào.
Bà dì trọng sinh này chỉ có trình độ tiểu học. Mặc dù cô ta theo người chồng trí thức trẻ về thành phố định cư, nhưng cũng chỉ là một thành phố nhỏ loại hai loại ba mà thôi. Hơn nữa cô ta làm nội trợ cả đời, kiến thức và tầm nhìn từ đầu những năm chín mươi có thể hơn người ở thời đại này, nhưng không thể so sánh với người ở đời sau như Kiều Vi.
Kiều Vi dám cá, Lâm Tịch Tịch hoàn toàn không biết truyện cổ tích Andersen được du nhập vào Trung Quốc vào thời điểm nào.