Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 149
Cập nhật lúc: 2024-10-08 18:00:39
Lượt xem: 13
Chị Dương nói: "Anh đừng khó xử. Em thấy Tịch Tịch và người nhà họ Nghiêm cũng xấp xỉ nhau. Tiểu Kiều có nhiều quần áo đẹp lắm, em đến mượn một bộ."
Nếu là người khác, đoàn trưởng Triệu thấy không sao, mượn đồ của nhau thậm chí mượn cả quần áo để mặc cho oai cũng bình thường. Nhưng Kiều Vi... người phụ nữ đó ỷ mình có học thức và xinh đẹp, luôn lạnh lùng và kiêu ngạo, không coi ai ra gì, còn rất coi thường những người xuất thân chân đất như họ.
Đoàn trưởng Triệu cũng không thích giao tiếp với Kiều Vi.
"Có được không? Cô ấy ư?"
Chị Dương khịt mũi: "Không cho người ta tiến bộ à? Em thấy lần này cô ấy đến nhà họ hàng ở tỉnh bị ăn quả đắng, cuối cùng cũng thông suốt rồi, ít nhiều cũng biết đối nhân xử thế là gì. Em đi tìm cô ấy ngay đây."
Đào Hố Không Lấp team
Chị Dương vội vã đi mượn quần áo.
Nghiêm Lỗi mang mấy cặp lồng đến doanh trại, báo trước cho nhà ăn để buổi tối đi lấy. Anh thanh toán tiền và phiếu rồi mang về nhà với hai tay đầy ắp.
Về đến nhà, anh hỏi Kiều Vi: "Em ổn chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-149.html.]
Một số đồng chí nữ thường đau đến nỗi không thể đứng dậy được khi đến kỳ kinh nguyệt. Kiều Vi rất may, không gặp phải tình trạng này. Nhưng cô không nói cho anh biết về kỳ kinh nguyệt của mình. Trước khi ngủ riêng, anh chỉ cần thấy cô trải chiếc đệm nhỏ là biết. Giữa vợ chồng họ chưa từng thảo luận về vấn đề này.
Kiều Vi cũng nghĩ đây là một vấn đề khá nhạy cảm. Có lẽ ngay cả vợ chồng cũng ít khi bàn luận về chủ đề này, nhất là khi mối quan hệ của họ không mấy tốt đẹp.
Kiều Vi vẫn có một số yêu cầu đối với người đàn ông mà cô sẽ sống chung.
Kiều Vi Vi đã cải tạo căn bản đối với anh, thói quen vệ sinh của anh thay đổi rất nhiều. Bây giờ Kiều Vi thế chân, cần tiếp tục hoàn thiện hơn nữa.
"Ngày thứ hai rất nhiều, đứng lên như mở van nước vậy, m.á.u chảy ào ào." Kiều Vi thở dài: "Không có chỗ nào thoải mái để ngồi, nằm trên giường thì sợ ra giường."
Nghiêm Lỗi đặt cặp lồng lên bàn: "Trong trấn chúng ta không có cửa hàng nội thất. Chủ nhật này sẽ có chợ lớn, lúc đó đi xem, chắc là sẽ có. Nếu không, anh đi trấn Thanh Sơn mua cho em, bên đó có cửa hàng nội thất."
"Em cũng không dám chạm vào nước lạnh." Kiều Vi trông mong nhìn anh.
Không phải Kiều Vi làm ra vẻ, mà là do nước giếng khoan khác với nước máy. Nước giếng khoan là nước ngầm lạnh buốt, Kiều Vi thực sự không dám chạm vào khi đang trong kỳ.