Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 89
Cập nhật lúc: 2024-10-06 19:58:24
Lượt xem: 19
Cô nấu cơm trong bếp, Nghiêm Lỗi ở bên ngoài giặt hết quần áo anh đã tắm và thay ra trong hôm nay. Mùa hè rất dễ đổ mồ hôi, quần áo để lâu không giặt sẽ có mùi. Anh xoa xà phòng lên cổ và ống tay áo, sau đó cho vào nước xả mấy lần.
Đối với thể lực của Nghiêm Lỗi, việc nhỏ này không là gì cả.
Anh vốn là thiếu niên ở nông thôn, chuyện gì cũng làm được. Sau này vào lúc gọi nhập ngũ, cán bộ thôn đã khai sai tuổi nhập ngũ trong giấy giới thiệu. Có thể nói anh lớn lên trong quân đội, sức khỏe và thể lực đều đạt chuẩn.
Thậm chí anh giặt quần áo còn nhanh hơn Kiều Vi nấu cơm.
Quần áo đã phơi xong, anh hít mũi, lạ thật, sao hôm nay rau xào ở nhà lại thơm thế?
Anh vừa cầm khăn lau tay vừa đi đến cửa phòng bếp nhìn thoáng qua.
Kiều Vi xé rất nhiều trang sách đặt cạnh chân, thỉnh thoảng lại ném một xấp vào bếp, lửa lập tức bùng lên. Lửa mạnh rồi bắt đầu đảo, chỉ nhìn lửa, nghe tiếng xèo xèo trong chảo đã cảm thấy món này rất thơm.
Nhưng dường như cánh tay của cô không có sức, lúc nghiêng chảo trút thức ăn ra hơi phí sức.
Nhưng sau đó cô lại nhanh chóng rửa chảo xào món kế tiếp.
Nghiêm Lỗi cầm khăn chăm chú nhìn hồi lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-89.html.]
Nếu người vô tình với anh thì khi nấu ăn sẽ qua loa làm cho có lệ, ăn vào miệng khó nuốt trôi, không thể nào cùng ăn cơm, không thể nào ngủ chung giường.
Bây giờ, mặc dù Kiều Vi cầm chảo rất phí sức nhưng dáng vẻ vung xẻng của cô lại rất sống động, tràn đầy sức sống.
Song, thỉnh thoảng cô lại đổi tay cầm xẻng, sau đó vung vẩy cánh tay một lúc.
Đào Hố Không Lấp team
Mới giặt quần áo đã mệt như thế, thật vô dụng.
Nghiêm Lỗi nhìn một lúc, quay về phòng.
Anh đi vào phòng sách ở phía Tây, thấy trên giá sách trống đi nhiều. Giá sách không lớn, trước kia nhét đầy ắp, bây giờ nhìn rõ thiếu một góc.
Chắc đã chuyển đến bếp để nhóm lửa rồi.
Thật ra Nghiêm Lỗi vẫn không thể tin được, trước kia cô xem những quyển sách này như báu vật, không cho phép anh đụng vào.
Anh quay đầu nhìn Nghiêm Tương đang chơi trong phòng khách, lại nhìn giá sách, tùy ý rút ra một quyển để đọc.
Thời đại này không có sách trên mạng do tác giả non tay viết, những quyển sách được in ra đều được các biên tập lõi đời chọn khắt khe từ vô số bản thảo gửi đến. Cho dù nội dung ra sao, ý tưởng thế nào, ít nhất cách hành văn đều vô cùng xuất sắc, văn chương hơn người.