Thắp Sáng Ngọn Lửa - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-05-16 12:19:13
Lượt xem: 925
"Đồng chí Trần Thập Mạt, đồng chí đây là thẹn quá hóa giận."
Ta tự đi đến ngồi xuống chiếc ghế đối diện mẹ ta.
Nhìn khuôn mặt hơi đỏ của mẹ ta, không nhịn được, lại cười.
Thấy mẹ ta có xu hướng muốn đánh ta, ta vội vàng thu lại vẻ mặt.
"Mẹ, mở trường học không phải chuyện đùa, mẹ cuối cùng đang nghĩ gì vậy?"
Mẹ ta đưa tay tháo cặp trâm cài bên tóc ta.
"Cẩm Nhi, con biết cây trâm này của con có thể mua được bao nhiêu cân gạo không?"
"Gạo tẻ thì mua được một trăm năm mươi cân. Nếu mua gạo hỗn hợp thì còn nhiều hơn."
Ta mím môi, không nói gì.
"Lúc ta mới đến đây, thật ra cũng rất vui."
"Ta chưa từng được sống những ngày tháng tốt đẹp như thế này, bữa nào cũng được ăn gạo tẻ, gạo trắng, còn được mặc những bộ quần áo mềm mại như vậy. Ăn mặc ở đi lại đều có người hầu hạ."
"Có thể nói, ta thực sự đã bị những viên đường bọc đạn này làm cho mục nát."
Mẹ ta nhấp một ngụm trà, ánh mắt đăm đăm.
"Trước khi xuất giá, ta theo mẹ đến trang trại của hồi môn."
"Con cũng biết, nhà ngoại ta chỉ là một tiểu quan nhưng những cửa hàng và ruộng đất cho ta cũng có thể thu về vài trăm lượng bạc một năm."
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
"Ta nhìn những người nông dân gầy yếu, nhìn khuôn mặt đen đúa và hốc hác của họ."
"Giống như nhìn thấy cha mẹ ta trước đây vậy."
"Ta phát hiện ta vẫn là con của người nông dân, ta là người từng đứng dưới lá cờ tuyên thệ, nguyện hiến dâng sinh mạng cho tín ngưỡng, sao ta có thể giẫm đạp lên đầu những người này, hút m.á.u họ để hưởng lạc chứ?"
Ta hiểu, những người đã từng thấy ánh sáng, sẽ không muốn giả vờ mù quáng trong bóng tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-sang-ngon-lua/chuong-6.html.]
Sau khi mẹ ta xuất giá, ngoài mẹ chồng khó hầu hạ thì cha ta cũng không phải là người thích quản chuyện.
Dần dần được chút tự do.
Bà liền lấy tiền hồi môn mở trường học này, bên ngoài thì gọi là thiện trang.
Các hào môn quý tộc kinh thành thường mở thiện trang vào những ngày lễ Tết thì nấu cháo phát cho mọi người, thể hiện ân đức và lòng từ bi.
Vì vậy, thiện trang nhỏ bé nằm ở vùng hẻo lánh của mẹ ta không hề nổi bật.
Bà thu nhận những đứa trẻ ăn xin vô gia cư, hoặc những đứa trẻ nghèo khó không có tiền đi học.
Dù là nam hay nữ, dù có năng khiếu hay không, đều có thể đến đây học.
Còn tìm một số sư phụ già tuổi đã cao, không có cửa hàng nào muốn nhận, mỗi tháng chỉ trả một hoặc hai văn tiền công là được.
Tất cả mọi người đều được ăn ba bữa miễn phí, muốn ở lại thì chỉ có thể nằm ở phòng tập thể.
Mặc dù vậy, đối với những đứa trẻ ăn xin ngày thường chỉ có thể tìm được một mái nhà che mưa thì nơi đây đã gần như là thiên đường rồi.
Học sinh lớn lên, muốn tìm đường mưu sinh thì có thể tự rời đi.
Những người học có thành tích tốt có thể ở lại dạy học.
Còn một số người, bị mẹ ta nhét vào phủ của mình để làm việc, từ người làm vườn, tạp dịch đến người quản lý sổ sách, ta đếm trên đầu ngón tay, không khỏi lè lưỡi, quyền hành thực tế trong nhà đại khái đã bị mẹ ta nắm giữ 8, 9/10.
Quả không hổ danh là mẹ ta, khả năng phát huy sức mạnh quần chúng rất lợi hại.
Còn một số người học xong đã được mẹ ta đưa ra khỏi kinh thành, mở thêm chi nhánh.
Những năm gần đây, học sinh cũng phải có đến mấy nghìn người.
Một tia lửa nhỏ có thể đốt cháy cả một thảo nguyên.
Mẹ ta nói, việc bà muốn làm, chính là trở thành một tia lửa nhỏ, thắp sáng ngọn lửa.