Thất Thố - Chương 13
Cập nhật lúc: 2024-08-01 00:33:32
Lượt xem: 1,857
"Tam Nương nhà ta không biết nơi này là cấm địa, vô tình đi nhầm vào.”
"Bây giờ phải làm sao đây?"
Từ xa đã nghe thấy tiếng khóc lóc của Quốc công phu nhân, còn có người khác an ủi: "Có lẽ không có chuyện gì đâu, không biết thì không có tội, Thái hậu nương nương là người thông tình đạt lý, nhất định sẽ xử lý nhẹ nhàng."
Đợi đến khi mọi người đi vòng qua giả sơn, nhìn thấy cảnh tượng ở đây, đều sững sờ đứng im.
"Minh Hoa Quận chúa!"
"Quận chúa!"
Một người phụ nữ mặc cung trang mặt mày tái nhợt: "Kẻ nào lại to gan như vậy, dám đánh thương Quận chúa!
"Còn không mau bắt lấy kẻ gian kia!"
Ta lại không nhìn nàng ta, mà nhìn người đàn ông đứng đầu.
Y phục màu vàng kim, lông mày anh tuấn.
Chính là người phu quân tốt của ta - Chu Tấn An.
Hắn không vội vàng, chậm rãi ngăn người lại, cười nói:
"Mọi người bình tĩnh, đây là thê tử của ta.”
"Vừa mới vào kinh, chưa từng gặp mặt các vị hoàng thân quốc thích."
Người phụ nữ mặc cung trang kia nghiến răng nói: "Cho dù là như vậy! Tùy tiện xông vào cấm địa, đánh thương Quận chúa cũng là tội chết."
Chu Tấn An thần sắc bình tĩnh, thậm chí còn không thèm nhìn nàng ta, ngược lại là Hoàng thượng bên cạnh hắn lạnh lùng hừ một tiếng.
Vị Hoàng thượng này, sắc mặt vàng vọt, nhưng nghe hơi thở, cơ thể rất khỏe mạnh.
Nhìn thế nào cũng không giống người sắp chết.
Ta thần sắc chuyển biến nhẹ, nước trong cung, quả nhiên là sâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/that-tho/chuong-13.html.]
"Các vị đại nhân không biết, Thái tử phi lúc còn nhỏ thể nhược đa bệnh, nên đã học một chút võ công quyền cước để rèn luyện sức khỏe. Ai ngờ lại vô tình trở thành Võ lâm Minh chủ, thật ra thì nàng ấy là người rất ôn nhu nhút nhát, hiền lành khoan dung.”
"Phụ hoàng không phải là luôn luôn hứng thú với võ lâm Trung Nguyên hay sao, chọn ngày không bằng gặp ngày, hay là để Thái tử phi kể cho người nghe?"
Hoàng thượng gật gật đầu, gọi ta lại gần.
Minh Hoa Quận chúa nằm bất động trên mặt đất được người ta khiêng đi, dường như mọi chuyện vừa mới xảy ra chỉ là ảo giác.
Minh Hoa Quận chúa bị bắt quả tang tại chỗ, cho dù bị gãy chân, Thái hậu cũng không dám trách tội.
Còn người phụ nữ mặc cung trang kia, thì dưới sự ra hiệu của bà v.ú bên cạnh đã kìm nén cơn giận, trừng mắt nhìn ta một cái rồi đi theo Minh Hoa Quận chúa.
Mọi người nhìn nhau, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Cho đến khi Hoàng thượng vẫy tay với ta, ôn tồn nói:
"Thái tử phi, lại đây hành lễ với trẫm."
Tiếng bàn tán dừng lại, chỉ còn lại tiếng gió, tiếng nước và tiếng ve kêu.
Không ai ngờ tới, Hoàng thượng lại công khai gọi ta là Thái tử phi.
Hoàng thượng là thiên tử, lời nói ra không thể thu hồi lại.
Lập tức có quan ngôn quỳ xuống, tha thiết nói: "Bệ hạ, nữ tử này lai lịch không rõ ràng, sao có thể làm Thái tử phi được!"
"Kính xin Bệ hạ thu hồi mệnh lệnh!"
"Kính xin Bệ hạ thu hồi mệnh lệnh!"
Quốc công gia phản ứng nhanh nhẹn, lập tức lớn tiếng nói: "Nói bậy bạ! Đây là Tam Nương nhà ta, làm sao lại lai lịch không rõ ràng được chứ?"
"Tam Nương gì chứ, Thái tử điện hạ không phải là vừa mới nói nữ tử này là Võ lâm Minh chủ hay sao, người có xuất thân tầm thường thô lậu như vậy, sao có thể vào cung được?"
"Chỉ là đi luyện tập mà thôi!"
Anan
Chu Tấn An cười nhạt, "Tống đại nhân nói như vậy thật là hài hước, cô cũng là người lớn lên ở dân gian, chẳng lẽ cũng không xứng đáng vào cung sao?"