Thất Thố - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-08-01 00:29:55
Lượt xem: 2,438
Người đó không ai khác, chính là ta đây.
Ta nghe ý tứ của Quốc công gia, có vẻ kinh thành cũng biết đến sự tồn tại của người vợ dân gian này của Chu Tấn An, chỉ là không để vào mắt.
Dù sao thì Chu Tấn An trở về kinh đô cũng không mang nàng ta theo, nghĩ lại chắc hắn cũng chê bai người vợ tào khang này.
Thật là xấu hổ, Chu Tấn An rất muốn mang ta đi cùng.
Nhưng ta thực sự quá mong chờ cuộc so chiêu với Đại sư tỷ của phái Bá Đao, không có chuyện gì quan trọng hơn việc hai người chúng ta đánh nhau, nên đã để Chu Tấn An trở về trước.
Không biết Chu Tấn An bây giờ đang làm gì, hôm khác ta phải đột nhập vào hoàng cung hỏi hắn cho rõ mới được.
……
Vì muốn cho ta một bài học, tối hôm đó Quốc công phủ không chuẩn bị cơm nước cho ta.
Hai bà v.ú ban ngày còn nghiêm khắc, đứng ở cửa lạnh lùng nói với ta:
"Phu nhân nói, để cho Tam tiểu thư nhịn đói một chút, cho tỉnh ngộ.”
"Tam tiểu thư khi nào hiểu chuyện, thì khi đó mới được ăn cơm."
Cửa bị khóa lại, bên ngoài vẫn còn thoang thoảng mùi thức ăn.
Nếu ta là một cô gái bình thường lớn lên ở chốn thị thành, e rằng lúc này đã đau lòng như cắt, kêu trời trách đất, chỉ có thể bị gia đình này ép gả cho kẻ ngốc.
Cái gọi là người thân, quả thật là không gặp còn hơn.
May mà, ta võ công cao cường, thể lực tốt, không nói đến việc nhịn ăn một bữa, lúc cần thiết phải vội vã lên đường, nhịn đói ba ngày là chuyện thường xảy ra.
Nửa đêm, ngoài cửa sổ truyền đến tiếng chim cu gáy.
Ta vừa nghe đã biết là người quen, mở cửa sổ nhìn ra, dưới ánh trăng vằng vặc, phu quân đã lên làm Thái tử của ta phong độ bất phàm, đang mang theo nụ cười nhìn ta.
Được rồi, không cần phải đột nhập vào hoàng cung nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/that-tho/chuong-4.html.]
"Sư tỷ, cuối cùng tỷ cũng vào kinh thành rồi."
Ta lại lạnh lùng nói: "Là đệ cho Quốc công gia biết tin tức, ông ta mới đến tìm ta?"
Chu Tấn An gật đầu: "Ta không phải là sợ sư tỷ không vào kinh, lo lắng đến mức không còn cách nào khác sao?"
Ta chậm rãi gật đầu, cong môi: "Ta thực sự phải cảm ơn đệ, nếu không phải nhờ đệ, ta cũng không thể tìm được cha mẹ.”
"Bây giờ không những nhận tổ quy tông, cha ta còn sắp xếp cho ta một đoạn nhân duyên tốt đẹp."
Chu Tấn An nhíu mày: "Nhân duyên gì?"
Anan
Nói xong, hắn bỗng nhiên hiểu ra, "Bọn họ muốn tỷ thay người khác lấy chồng?"
Phải nói là ta chọn Chu Tấn An làm phu quân là đúng, thông minh như vậy, ta chỉ cần nói một, sư đệ đã hiểu mười.
"Cha ta nói, phu quân mà ta tìm ở dân gian có thể tùy tiện đuổi đi, bây giờ hãy ở nhà an tâm học hành lễ nghi, chờ đến ngày làm Ngô Vương thế tử phi."
Chu Tấn An dựa vào cửa sổ lật người vào,
"Sư tỷ, đều là lỗi của ta.”
"Ta cũng không nghĩ tới Quốc công gia lại là người không biết phải trái như vậy, Tây Ninh, tỷ đừng nóng giận.”
"Chờ ta giúp tỷ trút giận được không?"
Ta đẩy cái đầu đang dính sát vào người ta ra, cố ý làm mặt lạnh: "Ta còn nghe nói, đệ muốn tuyển phi.”
"Muội muội rẻ tiền kia của ta, còn đang mong chờ được làm Thái tử phi của đệ đấy."
"Nói bậy!"
Hắn nắm lấy tay ta, dính sát vào người ta, dưới ánh trăng và ánh nến, làn da trắng đến trong suốt.
"Cả đời này Tấn An chỉ có một người vợ là Trần Tây Ninh, sống cùng giường, c.h.ế.t cùng huyệt."