Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thay Anh Trai Đi Học, Tôi Sống Chung Với Trùm Trường - Phần 13

Cập nhật lúc: 2024-08-25 17:34:04
Lượt xem: 3,035

(Từ đoạn này mình đổi xưng hô giữa Quý Trạch Tu – nu9 cho hợp cảnh nhé)

"Không được làm nũng." Cậu ta nhướng mày, hung dữ hỏi: "Trần Du, em có phải đang coi tôi là đồ ngốc không?"

"Còn muốn lừa tôi đến bao giờ nữa?! Hôm nay tôi nhất định phải bắt em tự mình thừa nhận."

Cái, cái gì?

Tôi nuốt nước bọt, cậu ta sẽ không phải là...

"Tôi sắp nhịn không nổi rồi, tôi muốn đi vệ sinh..." Tôi đánh trống lảng.

Cậu ta khịt mũi cười, như thể đang cho phép đứa trẻ con làm nũng, ra vẻ xem tôi có thể giở trò gì, "Được."

Sau đó cậu ta nắm lấy tay tôi, kéo tôi vào phòng riêng, chặn cửa lại.

"Đi đi, bây giờ đi đi."

Tôi ngớ người.

"Cậu ở đây làm sao tôi đi được?"

"Đều là đàn ông sợ nhìn cái gì, hay là em thực ra..." Quý Trạch Tu nheo mắt, giọng điệu thay đổi, "Không phải đàn ông?"

Tim tôi sắp nhảy ra ngoài.

Xong rồi, lại bị phát hiện rồi sao?

Đây là lúc tỉnh táo tìm tôi nói chuyện thẳng thắn sao?

"Ai, ai không phải đàn ông?"

"Em tưởng tôi ngu, chuyện này mà cũng không phát hiện ra được? Vậy em giải thích xem, tại sao lúc lên lớp em không bao giờ đi vệ sinh? Là đang sợ cái gì?"

Cậu ta không buông tha, từng bước ép sát.

"Tại sao tay em lại nhỏ như vậy, tôi chỉ cần một tay là có thể nắm được cả hai tay của em, hửm?" Cậu ta càng nói càng khiến người ta tim đập chân run, "Tại sao em lại không giống con trai, còn động một tí là đỏ mặt?"

"Vậy, có phải tôi không nên gọi em là Trần Du, mà nên gọi em là Trần Cẩn?"

Mẹ ơi, đây là...

Không giấu được nữa rồi.

Cậu ta đột nhiên áp sát, định kéo áo tôi, "Nếu em không sợ, vậy thì đến kiểm tra một chút xem."

Khóc rồi, đây là biện pháp mạnh tay mà cậu ta nói tối qua nếu tôi không thừa nhận sẽ làm sao?

Tôi luống cuống che chắn, sắp khóc rồi, "Đừng, đừng động... em nói..."

...

"Chính là như vậy, em sẽ nhanh chóng về thôi, sẽ không gây phiền phức cho các anh đâu." Tôi giải thích hết mọi chuyện từ đầu đến cuối.

Quý Trạch Tu càng nghe mặt càng đen, như sắp nổ tung, "Chịu hết nổi. Não em bị úng nước à, chạy đến ký túc xá nam ở, gan to thật đấy!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thay-anh-trai-di-hoc-toi-song-chung-voi-trum-truong/phan-13.html.]

Người nên lo lắng sợ hãi chẳng phải là tôi sao, cậu ta có mất mát gì đâu.

"Em thực sự là." Cậu ta cười tự giễu, "Sớm phát hiện ra em không đúng, lúc đó lẽ ra nên trực tiếp vạch trần em."

"Chuyện này cũng rất bình thường mà, em cũng không phải đàn ông, dù có giả vờ thế nào cũng sẽ để lộ sơ hở. Dù sao tuần sau em đi rồi, đến lúc đó anh cũng... mắt không thấy tâm không phiền."

Quý Trạch Tu im lặng.

Tôi đợi một lúc, thở dài định kéo cửa ra ngoài thì tay tôi đột nhiên bị cậu ta kéo lại.

"Muốn đi luôn thế à?" Cậu ta khiêu khích.

"Anh!" Cậu ta còn muốn làm gì?

"Em có phải còn chuyện chưa giải thích với tôi?" Quý Trạch Tu cúi người xuống, áp sát tôi đầy vẻ đe dọa.

Trước mặt là gương mặt phóng to của cậu ta, nhìn đến mức tôi hơi ngây người, "Cái, cái gì?"

"Chuyện tối qua, em muốn giả c.h.ế.t đến bao giờ?"

Tôi bỗng nhiên trợn tròn mắt. Những ký ức vẫn còn nóng hổi đó, trong nháy mắt ùa về trong đầu, cơ thể cũng như có trí nhớ, lại trở nên nóng bừng.

Vậy là vừa nãy cậu ta còn từng bước ép sát, lại đang trêu tôi sao? Người này đúng là, vô liêm sỉ!

Tôi xấu hổ muốn chết, "Cái gì chứ... là anh đang nằm mơ đấy, tối qua em ngủ luôn rồi."

Cậu ta cau mày, "Em nghĩ anh có phải ngu không, anh còn không phân biệt được đâu là mơ đâu là thật sao?"

Vẫn là bị lộ rồi. Tất cả đều bị lộ rồi, ngay cả quần lót cũng không còn hu hu. Nhưng tôi căng thẳng cái gì, tối qua người chủ động là cậu ta chứ không phải tôi.

Tôi lấy lại chút dũng khí, "Vậy thì sao, là anh say rượu phát rồ, em có làm gì đâu!"

Quý Trạch Tu khẽ cười, giọng nói trầm thấp mà nguy hiểm khiến tôi run rẩy, "Ai nói em không làm gì?"

Cậu ta lại gần, càng ngày càng gần.

Tôi không còn đường lui, dựa vào cửa, "Em, em làm gì?"

Quý Trạch Tu nhìn tôi với ánh mắt trêu chọc, nói với giọng điệu đùa cợt: "Em lừa tôi lâu như vậy, anh tắm cũng bị em nhìn thấy, còn nói không làm gì?"

Cậu ta cậu ta cậu ta, nói bậy gì vậy, rõ ràng là tự cậu ta không mặc áo. Vô liêm sỉ!

Tôi xấu hổ đến mức không nói nên lời.

"Em nói xem, em có phải nên bồi thường cho anh không?" Cậu ta hung dữ đe dọa, ánh mắt còn nguy hiểm liếc qua cổ tôi, khiến tôi run rẩy.

Đồ xấu xa!

Tôi rụt người lại, "Cái đó, Quý Trạch Tu, anh có thể đừng nói chuyện em là con gái ra ngoài được không?"

Cậu ta nhướng mày, "Giúp em lừa người khác? Được thôi, lấy thứ gì đó ra để đổi."

"Cái gì?"

Cậu ta cười tà ác, "Làm bạn gái anh."

Loading...