Thê Chủ Này Không Quá Lạnh Lùng - Chương 1-3
Cập nhật lúc: 2024-09-09 11:44:10
Lượt xem: 434
Vì để giữ mạng, ta từ thanh lâu cưới về một hoa khôi thân kiều thể nhược.
Nào ngờ hắn lại dám "dưới phạm thượng", nằm trên giường khóc lóc thảm thiết, nói ta phải chịu trách nhiệm.
Về sau, hắn dẫn binh xông vào hoàng thành, vuốt ve khuôn mặt ta mà rằng: "Thê chủ, ta muốn ngôi vị hoàng hậu này, người có trao cho ta hay không?"
1.
Lư Giang quốc lấy nữ vi tôn, ta là Trưởng công chúa lập nhiều chiến công hiển hách. Ta kế thừa ngôi vị vốn dĩ là chuyện nắm chắc trong tay.
Đáng tiếc, phụ thân ta là phế hậu, ta từ nhỏ lớn lên trong lãnh cung. Phụ hoàng mất một tháng, ta mới được mẫu hoàng đón ra ngoài.
Lúc đó mẫu hoàng bất chấp sự phản đối của các đại thần, lập nữ nhi của kế hậu làm Hoàng thái nữ.
Thân phận Trưởng công chúa khiến Hoàng thái nữ luôn coi ta như cái gai trong mắt.
Không chỉ khắp nơi trên triều đình nhằm vào ta, mà sau lưng còn nhiều lần phái người ám sát ta.
Vì muốn bảo toàn tính mạng, để Hoàng thái nữ buông bỏ cảnh giác với ta.
Ta quyết định làm một việc táo bạo, từ thanh lâu cưới một hoa khôi về phủ công chúa làm sủng thiếp, trong phút chốc gây nên sóng gió trong triều.
Mẫu hoàng rốt cuộc nhịn không được, gọi ta đến trước từ đường bắt quỳ xuống.
Bà nghiêm nghị quát: "Cốc Du Du, con thân là hoàng trưởng nữ, cầu cưới nam tử thanh lâu, thành thể thống gì?! Lại còn đặt thể diện hoàng thất ở đâu?!"
"Nhi thần và Cẩm Lê là thật lòng yêu nhau, hai người cùng nhau sống những ngày tháng thần tiên quyến lữ, cầu mẫu hoàng thành toàn." Ta nói ra lời thoại đã chuẩn bị từ trước.
"Du Du đã trưởng thành, biết mình muốn gì rồi. Con cái tự có phúc của con cái, người đừng trách Du Du nữa." Kế hậu nghe xong lời ta nói, ý cười trên mặt thế nào cũng giấu không được.
Kế hậu là phụ thân của Hoàng thái nữ, năm đó ta và phụ hoàng ở trong lãnh cung, ông ta không ít lần rắc muối vào vết thương. Thậm chí cái c.h.ế.t của phụ hoàng, ông ta cũng không thoát khỏi liên quan.
Giờ ta tự cam sa ngã, chìm đắm trong tình ái, ông ta chỉ thiếu nước gõ chiêng đánh trống ăn mừng, tự nhiên phải giả vờ nói đỡ cho ta vài câu.
Cuối cùng, mẫu hoàng dưới lời ngon tiếng ngọt của kế hậu cũng nguôi giận.
"Cốc Du Du, con tự lo liệu cho tốt."
Nói xong bà phẩy tay áo cho ta lui xuống, ta hiểu chuyện này coi như xong.
02
Đêm tân hôn, chỉ thấy vị hoa khôi mặc lễ phục màu đỏ thêu chỉ vàng, thắt lưng buộc dải lụa màu lam sẫm thêu hoa văn tường vân, tôn lên làn da trắng như tuyết, một đôi mắt phượng long lanh, đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Quả nhiên không hổ danh là vị hoa khôi mà các vị tiểu thư khuê các bỏ ngàn vàng chỉ để gặp mặt một lần.
Theo quy củ, chúng ta nên uống rượu hợp cẩn trước. Nhưng, quan trọng hơn việc đó chính là lập ra quy củ trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/the-chu-nay-khong-qua-lanh-lung/chuong-1-3.html.]
Ta nâng cằm nam tử hoa khôi lên, hỏi hắn: "Nghe nói ngươi tên là Cẩm Lê?"
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Hắn e thẹn đáp: "Vâng, thê chủ."
"Đã vào phủ công chúa, vậy chính là người của ta, chỉ cần ngươi nghe lời, sau này vinh hoa phú quý đều là của ngươi."
"Ghi nhớ lời thê chủ dặn dò." Cẩm Lê ngoan ngoãn đáp.
"Chúng ta ước pháp tam chương. Trước mặt người khác ngươi là sủng thiếp của ta, sau lưng người khác chúng ta lễ độ như quân tử."
Nói xong ta liền đuổi Cẩm Lê đến giường quý phi ngủ.
Trong lúc mơ màng, ta sờ thấy một cái đầu nhỏ lông xù, dọa ta tỉnh ngủ ngay lập tức.
"Sao ngươi lại ở trên giường ta?" Ta trừng mắt, nhìn hắn hỏi.
"Diễn kịch phải diễn cho trọn vẹn, ta sợ có người xông vào phát hiện chúng ta ngủ riêng." Cẩm Lê nghiêm túc giải thích.
"Đây là phủ công chúa, ai dám xông vào phòng ta?" Ta bất đắc dĩ trợn trắng mắt.
Nói xong ta liền muốn xuống giường thay y phục.
Cẩm Lê gọi ta lại: "Thê chủ, đêm tân hôn, sao lại dậy sớm như vậy? Cẩn thận để người ta sinh nghi."
Ta trước đây ở trong quân doanh quen dậy sớm, đột nhiên bảo ta không dậy sớm, ta còn có chút không quen.
"Ta ngủ không được." Ta thẳng thắn nói.
"Để ta xoa đầu cho thê chủ, thả lỏng một chút là sẽ ngủ được."
Giấc ngủ này thế mà ngủ đến tận chiều tối.
03
Tuy rằng mỹ nhân đẹp mắt, nhưng ta cũng không vui vẻ như bách tính Lư Giang quốc nghĩ. Bởi vì Cẩm Lê diễn xuất quá mức xuất sắc, quả nhiên là hoa khôi chuyên nghiệp, diễn vai một sủng thiếp đúng là như cá gặp nước.
Hơn nữa hắn còn có tính chiếm hữu cực kỳ mạnh mẽ, chỉ cần có hắn ở đây, trong vòng một mét xung quanh ta đều không thấy nam nhân nào.
Ngoài ra, những lời ngon tiếng ngọt của hắn càng khiến người ta khó lòng chống đỡ.
"Thê chủ, sao người không ở bên ta, có phải đang ở bên đệ đệ khác không?"
"Thê chủ, có phải Cẩm Lê làm gì chưa tốt, để đệ đệ khác lợi dụng sơ hở không?"
Trong miệng hắn, ta như là nữ nhân tệ bạc số một Lư Giang quốc.
Mỗi lần nói với hắn, bảo hắn đừng làm quá lố.
Hắn liền dùng đôi mắt nai con đáng thương nhìn ta chằm chằm: "Thê chủ, lỡ như trong phủ có tai mắt thì sao? Chúng ta diễn kịch thật sự phải diễn cho trọn vẹn mới thật!"
Ta ôm trán, ta đây là cưới về một tiểu tổ tông gì thế này?