Thế Giới Mới: Hành Trình Sống Còn - Chương 13: Lời Mời Bí Ẩn
Cập nhật lúc: 2024-09-23 10:19:50
Lượt xem: 0
Sau trận chiến khốc liệt, mọi thứ trong thành phố trở nên yên bình hơn. Ngọc Mai trở về khu vườn của mình, tiếp tục công việc trồng trọt. Cô vẫn kiên nhẫn chăm sóc từng luống rau, từng bụi cây dù biết rằng sự yên bình này có lẽ sẽ không kéo dài. Mọi người đã quá quen với việc lũ quái vật có thể tấn công bất cứ lúc nào, và thành phố này chưa bao giờ thực sự an toàn.
Một buổi sáng, khi Mai đang tưới cây, cô nhận được một tin nhắn lạ qua kênh chat mà cô chưa từng thấy trước đây. Một dòng chữ hiện lên:
**"Lời mời đến từ Hội Đồng. Chúng tôi muốn gặp cô."**
Ngọc Mai cau mày nhìn vào màn hình. Hội Đồng là ai? Tại sao lại muốn gặp cô? Thông tin về Hội Đồng vô cùng mờ mịt, ít người trong thành phố biết rõ họ là ai. Có tin đồn rằng Hội Đồng là một nhóm bí ẩn, có quyền lực cao hơn bất kỳ ai trong thế giới này, thậm chí có khả năng kiểm soát cả trò chơi và quy luật bên trong.
Cô suy nghĩ một lúc rồi nhắn lại: **"Tại sao lại là tôi?"**
Ngay lập tức, một câu trả lời xuất hiện: **"Vì cô đặc biệt."**
Sự đơn giản và bí ẩn của câu trả lời khiến Ngọc Mai cảm thấy không thoải mái. Cô không nghĩ mình là người đặc biệt. Cô chỉ là một người hỗ trợ, làm những việc đơn giản và bình dị. Tuy nhiên, trực giác mách bảo rằng đây không phải là một lời mời thông thường. Cô quyết định không phản hồi thêm mà tiếp tục với công việc hàng ngày, nhưng trong đầu vẫn không ngừng nghĩ về điều này.
---
Buổi tối, khi mọi người trong thành phố đang tụ họp để ăn tối, Ngọc Mai vẫn chưa hết bận tâm về tin nhắn đó. Cô lặng lẽ ngồi bên lò bếp, chuẩn bị bữa ăn cho nhóm chiến binh vừa trở về từ cuộc tuần tra.
**Hải Minh**, một chiến binh trẻ tuổi, nhận thấy sự im lặng khác thường của Mai liền tiến lại gần. "Chị Mai, có chuyện gì sao? Em thấy chị có vẻ bận tâm."
Ngọc Mai thoáng giật mình, rồi cười nhẹ. "Không có gì đâu, chỉ là một số việc nhỏ thôi."
Hải Minh không hỏi thêm, nhưng ánh mắt cậu vẫn để ý từng hành động của Mai. Cậu biết rằng dù cô luôn tỏ ra bình tĩnh, nhưng bất kỳ thay đổi nhỏ nào trong tâm trạng của cô cũng có lý do.
---
Đêm hôm đó, sau khi mọi người đã đi ngủ, Mai quyết định mở lại tin nhắn kỳ lạ kia. Cô nhìn vào màn hình, dòng chữ vẫn hiện lên, nhắc nhở cô về lời mời bí ẩn. Sau một lúc cân nhắc, cô quyết định đáp lại: **"Tôi sẽ gặp các người. Nói cho tôi biết địa điểm."**
Một bản đồ nhỏ hiện lên, chỉ dẫn cô đến một khu vực xa xôi bên ngoài thành phố, nơi mà không nhiều người lui tới.
**"Đến đó vào rạng sáng. Đừng mang theo ai."**
---
Sáng sớm hôm sau, Ngọc Mai rời khỏi thành phố. Cô đi theo con đường mà bản đồ chỉ dẫn, lặng lẽ bước qua những cánh rừng rậm rạp. Không gian tĩnh lặng xung quanh chỉ có tiếng chim hót và gió thổi qua từng tán lá.
Cuối cùng, cô đến một khu đất trống nằm giữa cánh rừng. Ánh mặt trời vừa mới ló dạng, chiếu sáng khu vực này bằng một thứ ánh sáng mềm mại và yên bình. Nhưng trái ngược với vẻ đẹp của thiên nhiên, không khí xung quanh lại mang đến một cảm giác nặng nề, đầy bí ẩn.
Bỗng nhiên, một cánh cổng ánh sáng xuất hiện ngay trước mặt cô. Ngọc Mai đứng sững lại, nhìn chằm chằm vào cánh cổng đó. Trực giác mách bảo cô đây là nơi mà Hội Đồng muốn gặp cô. Sau vài giây lưỡng lự, cô quyết định bước vào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/the-gioi-moi-hanh-trinh-song-con/chuong-13-loi-moi-bi-an.html.]
---
Khi bước qua cánh cổng, Mai thấy mình đứng trong một căn phòng lớn với kiến trúc cổ kính và trang nghiêm. Trước mặt cô là một nhóm người ngồi trên những chiếc ghế lớn, tất cả đều đeo mặt nạ, che giấu hoàn toàn danh tính của họ. Đứng giữa căn phòng là một người đàn ông mặc áo choàng trắng, rõ ràng là người lãnh đạo của Hội Đồng.
"Chào mừng cô, Ngọc Mai," người đàn ông lên tiếng, giọng nói trầm và quyền lực. "Cô có lẽ đang tự hỏi tại sao chúng tôi lại mời cô đến đây."
Ngọc Mai giữ bình tĩnh, dù trong lòng cô đang có rất nhiều câu hỏi. "Đúng vậy. Tôi chỉ là một người hỗ trợ, tại sao các người lại muốn gặp tôi?"
Người đàn ông cười nhẹ. "Cô khiêm tốn quá. Cô không chỉ là một người hỗ trợ. Cô là một người giữ hòa bình, người mang đến sự sống và niềm hy vọng cho thành phố. Chúng tôi đã theo dõi cô từ lâu."
Mai cau mày. "Theo dõi tôi? Vì sao?"
"Vì cô là một phần quan trọng trong kế hoạch lớn hơn của thế giới này. Cô không chỉ trồng trọt và nấu ăn. Cô là người có khả năng duy trì cân bằng, bảo vệ thành phố bằng những cách mà ngay cả các chiến binh cũng không thể làm được. Và chúng tôi cần cô giúp đỡ."
Mai im lặng một lúc, cố gắng hiểu những gì người đàn ông đang nói. "Các người cần tôi giúp gì?"
Người lãnh đạo của Hội Đồng nhìn cô chăm chú qua chiếc mặt nạ. "Thế lực ngoài vũ trụ mà cô và mọi người đang chiến đấu không phải là kẻ thù duy nhất. Chúng chỉ là một phần nhỏ trong một kế hoạch lớn hơn, một kế hoạch mà chúng tôi đã dự đoán từ lâu. Cô là chìa khóa để ngăn chặn sự sụp đổ của thế giới này."
Mai cảm thấy khó tin. "Tôi chỉ là một người bình thường. Làm sao tôi có thể ngăn chặn điều gì đó lớn lao như vậy?"
Người đàn ông đứng lên, bước lại gần cô, đôi mắt qua chiếc mặt nạ sáng lên một tia quyết tâm. "Cô có thể. Và cô sẽ làm được. Cô chỉ cần tin vào chính mình."
Mai đứng yên, lắng nghe từng lời ông ta nói. Cô không biết liệu mình có đủ khả năng để đảm nhận vai trò này hay không, nhưng một phần trong cô bắt đầu cảm thấy rằng những gì ông ta nói không hoàn toàn vô lý.
Người đàn ông tiếp tục: "Chúng tôi sẽ cung cấp cho cô mọi thứ cần thiết. Và khi thời khắc đến, cô sẽ biết phải làm gì."
Ngọc Mai nhìn thẳng vào đôi mắt của người lãnh đạo Hội Đồng, cảm nhận được sự nghiêm túc trong từng lời nói của ông ta. Cô không chắc chắn về tương lai, nhưng một điều cô biết chắc chắn: cô không thể từ chối vai trò mà số phận đã đặt lên vai mình.
"Được," Mai trả lời dứt khoát. "Tôi sẽ làm điều đó."
Người đàn ông gật đầu. "Tốt. Thời khắc sẽ đến sớm thôi. Hãy chuẩn bị sẵn sàng."
---
MEOW
Ngọc Mai rời khỏi căn phòng, bước qua cánh cổng và trở lại thế giới của mình. Trong lòng cô dâng lên những cảm xúc lẫn lộn, từ sự hoang mang cho đến quyết tâm. Cô biết rằng từ giờ trở đi, mọi thứ sẽ không còn như trước nữa. Một trách nhiệm mới đã được đặt lên vai cô, và cô sẽ phải đối mặt với nó bằng tất cả sự can đảm và kiên cường của mình.
Thành phố sẽ cần cô hơn bao giờ hết. Và Mai cũng cần tìm hiểu thêm về vai trò thực sự của mình trong cuộc chiến lớn lao này.