Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

THẾ THÂN THAY TỶ TỶ, GẢ CHO THÁI TỬ ĐỘC ÁC - Chương 18

Cập nhật lúc: 2024-06-04 00:20:47
Lượt xem: 2,342

Chương 18

Nửa tháng trôi qua, tính theo thời gian ta gửi thư cho sư phụ, sư phụ cũng nên đến kinh thành rồi.

Quả nhiên, sáng nay ta vừa nghĩ thế, chiều đã nhận được mật thư từ sư phụ.

Sư phụ bảo ta sáng mai đến trà lâu gặp.

Tối đó, ta nói với Thái tử rằng mai ta muốn đi trà lâu nghe kể chuyện.

Thái tử gật đầu: “Ngày mai ta phải ra ngoài, ngươi muốn đi đâu thì đi, nhưng phải mang theo Không Thanh.”

Ta ngoan ngoãn gật đầu.

Hôm sau, trên đường đi, ta nghe Không Thanh nói Thái tử ra ngoài là đến Thanh Châu tìm người.

Ta giật mình, Thanh Châu?

Thanh Châu không phải quê ta sao? Thái tử đến nơi đó tìm ai? Chẳng lẽ ta bị lộ, Thái tử đi tìm manh mối?

Ta lo lắng đến trà lâu, thấy sư phụ đang ngồi trong phòng riêng, thản nhiên uống trà, nghe nhạc.

Thấy ta, sư phụ liền thân thiết kéo ta ngồi xuống, vừa véo tay vừa nựng mặt: “Ôi trời, mới vài tháng không gặp, đồ đệ lại tròn trịa hơn rồi!”

Ta không có tâm trạng đùa giỡn, liền kể lo lắng của mình cho sư phụ.

Sư phụ biết chuyện ta thay Lâm Uyển Uyển gả vào Đông cung, nên sau khi nghe xong, sư phụ cười lớn, xoa bộ râu không tồn tại: “Có thể nào Thái tử đến Thanh Châu tìm ta không?”

Ta bừng tỉnh!

Sư phụ ta học rộng biết nhiều, thần cơ diệu toán, luôn được xưng tụng là Gia Cát Lượng của thời đại, còn có lời đồn rằng, ai được Gia Cát Lượng thời nay sẽ được thiên hạ.

Trước đây sư phụ du lịch tứ phương, sau này tình cờ gặp ta đói khát sắp chết, cứu ta rồi nhận làm đồ đệ, mới bắt đầu định cư ở Thanh Châu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/the-than-thay-ty-ty-ga-cho-thai-tu-doc-ac/chuong-18.html.]

Lần này ta thay gả vào Đông cung, sư phụ không yên tâm nên cố ý tung tin về mình, dẫn đến Thái tử và Tam hoàng tử đều lên Thanh Châu tìm người.

Ta ngồi cạnh sư phụ, vừa uống trà vừa hỏi: “Nhưng sư phụ đã đến kinh thành rồi, sao tin tức của Thái tử và Tam hoàng tử lại chậm vậy? Chẳng phải họ sẽ đi công cốc sao?”

Sư phụ kiêu ngạo ngẩng đầu: “Đi công cốc thì sao, sư phụ của ngươi, há dễ tìm vậy sao?”

Nói chuyện phiếm vài câu, sư phụ cuối cùng cũng hỏi ta: “Thái tử đối xử với ngươi thế nào?”

“Cũng được, chỉ là thỉnh thoảng để ta đói bụng, còn lại đều tốt.”

Sư phụ nghe vậy giận dữ: “Gì? Hắn để ngươi đói bụng! Ta đã nói thằng nhóc này tiếng xấu vang dội, không làm việc đàng hoàng! Dám bắt nạt đồ đệ của ta!”

Ta vội kéo tay áo sư phụ: “Không nghiêm trọng vậy đâu, chỉ là… chỉ là… à, tóm lại là cũng được!”

Ta nói không rõ, liền chuyển chủ đề: “Nếu Thái tử và Tam hoàng tử đều tìm được sư phụ, sư phụ sẽ giúp ai?”

Sư phụ nháy mắt với ta: “Ngươi muốn ta giúp ai?”

Ta bỗng đỏ mặt, nói: “Sư phụ giúp ai cũng được, tất nhiên, nếu muốn giúp Thái tử cũng không sao…”

Sư phụ nhìn ta đầy ẩn ý: “Ôi, mới gả được mấy ngày, tay đã dài ra rồi!”

“Ai tay dài! Sư phụ đừng nói bậy!”

Nói đùa vài câu, sư phụ kể sơ qua kế hoạch lần này lên kinh thành.

Sư phụ hỏi ta: “Nếu lần này liên quan đến phủ Thượng thư, ngươi có muốn bảo vệ họ không?”

Ta im lặng một lúc, rồi trả lời: “Nên thế nào thì cứ thế ấy.”

Sư phụ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

 

Loading...