Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

THẾ TỬ PHI LÀ ĐỘC PHỤ - 5

Cập nhật lúc: 2024-09-20 19:36:37
Lượt xem: 6,673

Nhưng hắn lại giật lấy cuốn sổ từ tay ta, nhét lại vào ngực.  

 

"Cô muốn tố giác bọn họ?  

 

"Không được! Chưa đến lúc!"  

 

Trong đầu ta chỉ nghĩ đến cảnh Cảnh Thiểu Ngôn và cả nhà hắn bị xử trảm.  

 

Ta đâu còn chờ được nữa?  

 

Tức giận nói: "Ta không thể chờ được!  

 

"Ta phải đi tố giác bọn họ ngay bây giờ!"  

 

Vừa định đứng dậy, ta lại bị kéo xuống giường.  

 

Lúc này, ngoài cửa, Vương mụ mụ bắt đầu nghi ngờ.  

 

"Thế tử phi! Người đang làm gì vậy?  

 

"Mau mở cửa!  

 

"Chẳng lẽ trong phòng có người sao?  

 

"Nếu không mở cửa, đừng trách lão nô không khách khí!"  

 

Trong lòng ta vô cùng lo lắng, nhưng lại không chịu buông tay, quyết giành bằng được cuốn sổ từ tay người kia.  

 

Ngay lúc Vương mụ mụ chuẩn bị phá cửa xông vào, người kia bất ngờ đẩy ta ra, nhanh chóng leo lên xà nhà với tốc độ như một con nhện...

 

Ngay giây tiếp theo, cửa phòng bị người bên ngoài đẩy mạnh ra.

 

Hồng Thự bị giữ chặt vai, khuôn mặt đầy phẫn uất.  

 

"Tiểu thư! Nô tỳ đã cố ngăn họ không vào, nhưng họ cứ nhất quyết xông vào!"  

 

Ta bình tĩnh lại, khoác áo ngoài lên người, lạnh lùng nhìn Vương mụ mụ trước mặt. 

 

"Vương mụ mụ, ngươi to gan thật, dám cả gan xông vào phòng của ta, Thế tử phi Hầu phủ."

 

03

 

Vương mụ mụ đứng đó, miệng nói vài câu chào hỏi qua loa.

 

Nhưng thái độ, chẳng có chút nào tôn kính.  

 

"Lão nô bái kiến Thế tử phi.  

 

"Xin Thế tử phi thứ lỗi, lão nô cũng chỉ sợ lão phu nhân đợi lâu, nên mới mạo phạm Thế tử phi."  

 

Ngay sau đó, ta thẳng tay tát vào mặt bà ta.  

 

"Ngươi còn biết mình là kẻ hầu à?  

 

"Hôm nay ngươi dám xông vào phòng của ta, ngày mai có phải ngươi sẽ xông luôn vào phòng của Thế tử gia không?  

 

"Đừng viện cớ là mệnh lệnh của mẫu thân, ta không tin bà ấy lại sai người nửa đêm lục soát phòng con dâu!  

 

"Nếu truyền ra ngoài, người ta còn tưởng mẫu thân là bà mẹ chồng độc ác, chuyên làm khó con dâu mới đấy!"  

 

Lời nói của ta khiến Vương mụ mụ tức đến phát điên, mặt mày căng cứng, giận dữ.  

 

"Ngươi!  

 

"Ngươi dám đánh ta?"  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/the-tu-phi-la-doc-phu/5.html.]

 

Ta cười lạnh: "Đánh ngươi thì sao?  

 

"Ở Hầu phủ này, ta là Thế tử phi, ngươi là kẻ hầu.  

 

"Ta là chủ, ngươi là tớ, ta không đánh ngươi thì đánh ai?  

 

"Dù có bán ngươi đi, cũng chỉ là một câu nói của ta!"  

 

Nếu là kẻ hầu bình thường, ta cũng không muốn làm khó. 

 

Nhưng Vương mụ mụ là cánh tay phải của Cảnh lão phu nhân.  

 

Dựa vào sự sủng ái của bà ta, trước kia không ít lần bà mụ này gây khó dễ cho ta.  

 

Bà ta có một đứa con trai, là tên côn đồ vô lại ăn chơi trác táng.  

 

Kiếp trước, khi ta bị nghịch tử Cảnh Thanh Vân giam cầm, chính đứa con trai của Vương mụ mụ đã canh giữ ta.  

 

Bà ta còn tàn ác dung túng cho con trai mình hãm h.i.ế.p ta, mong ta sinh con cho tên vô lại đó.  

 

Ta vì liều mạng phản kháng mà đ.â.m đầu vào cột tự sát.  

 

Mối thù này không đội trời chung, ta sao có thể để bà ta dễ dàng sống yên ổn?  

 

Hồng Thự nghe vậy bèn giằng ra khỏi tay bọn nha hoàn, chạy về phía ta.  

 

"Đúng đúng!  

 

"Ngươi chỉ là một kẻ hầu, mà dám vô lễ với Thế tử phi! Ta sẽ tố cáo với lão gia của chúng ta, để ông ấy hỏi rõ Hầu phủ các ngươi đối xử với Thế tử phi như thế nào!"  

 

Chủ tớ chúng ta phối hợp ăn ý, khiến Vương mụ mụ tức đến mức như sắp nổ tung.  

 

Bà ta hét lớn: "Lão phu nhân có lệnh, dù phải trói, cũng phải lôi Thế tử phi đi!  

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

"Còn đứng đực ra đó làm gì, lên hết đi!"  

 

Ta thấy bọn họ thật sự muốn dùng vũ lực, rõ ràng là không coi ta, Thế tử phi, ra gì.  

 

Dù sao ta cũng chẳng định ở lại đây lâu, nên không còn bận tâm chuyện đắc tội hay không.  

 

Ngay lập tức, ta lấy thanh kiếm mà phụ thân tặng làm của hồi môn, tiến tới c.h.é.m thẳng vào cổ Vương mụ mụ.  

 

Vương mụ mụ bị ta c.h.é.m một nhát đứt cổ, m.á.u phun ra xa.  

 

Bà ta trợn trừng mắt, không thể tin nổi, loạng choạng lùi lại vài bước rồi ngã xuống giữa sân.  

 

Đám gia đinh và nha hoàn mà bà ta mang theo sợ hãi tột độ, hét lên rồi bỏ chạy tán loạn.  

"Giết người rồi! Giết người rồi!"  

 

"Thế tử phi g.i.ế.c người rồi!"  

 

Khi Cảnh Thiểu Ngôn và Cảnh lão phu nhân đến, ta đang mặc bộ y phục trắng giản dị, ngồi trên bậc cửa, thản nhiên dùng khăn tay lau sạch m.á.u trên kiếm.  

 

Xác của Vương mụ mụ nằm ngay giữa sân, m.á.u chảy khắp nơi.  

 

Thấy Cảnh Thiểu Ngôn và Cảnh lão phu nhân, ta mỉm cười.  

 

"Phu quân, mẫu thân, sao hai người lại tới đây?"  

 

Cả hai nhìn thấy cảnh tượng trước mắt đều kinh hãi, lùi lại một bước, biểu cảm như thể nhìn thấy quỷ.  

 

Thấy vẻ mặt kinh hoàng của họ, ta bình thản nói: "Ồ, tên nô tài này nửa đêm xông vào phòng ta, còn sai người định bắt ta đi.  

 

"Ta sợ bà ta có âm mưu đen tối, sợ ảnh hưởng đến phu quân và mẫu thân, nên ta đã c.h.é.m c.h.ế.t bà ta rồi!"  

 

Loading...