Thích Một Chút - Chương 4,5,6: Tôi không phải nữ chính của thế giới này.
Cập nhật lúc: 2024-08-12 23:05:55
Lượt xem: 2,948
4
Tình huống hiện tại cực kỳ ngượng ngùng. Tôi, Kỷ Tư Đình và Chu Khai đứng ở ba hướng.
Chu Khai khoanh tay, ngậm đi/ếu thu/ốc chưa châm lửa, chăm chú nhìn quan sát đại cục này.
Kỷ Tư Đình không có biểu cảm gì, chỉ tập trung nhìn tôi.
Chỉ còn tôi là vẫn đang cố gắng gượng.
“Anh rể, tôi thật sự là Sương Sương.”
“Tôi luôn được nghe chị tôi khen anh, lần này tôi đến là đại diện cho bà con họ hàng cảm ơn anh!”
“Anh nhìn chị tôi xem, chị ấy làm sao mà mặc mấy bộ đồ thế này được, đúng không?”
Ánh mắt của Kỷ Tư Đình dần trở nên kỳ lạ. Ngay lúc tôi nghĩ anh bắt đầu nhượng bộ, chuẩn bị lần cuối cùng thuyết phục hoàn toàn người đàn ông này thì cánh cửa cửa hàng sửa xe lại bị đẩy mở.
Chỉ thấy bạn thân của tôi...
Hạ Sơ Ý.
Vẻ mặt bơ phờ, nước mắt đầy mặt, xông vào.
Cô ấy lao vào Chu Khai, liên tục đánh lên người anh: “Tôi không ngờ anh là người như vậy, lén lút ở bên tôi còn cặp kè với bạn thân nhất của tôi.”
“Được, nếu anh không có lương tâm thì cũng đừng trách tôi không công bằng! Từ nay chúng ta đoạn tuyệt ân nghĩa, không còn liên quan gì đến nhau!”
Chu Khai, người vốn thích xem náo nhiệt: "?"
Hạ Sơ Ý nói xong còn ra hiệu cho tôi.
Bảo tôi đi theo, cùng cô ấy trốn chạy.
Nhưng ngay sau đó, Chu Khai đã đưa tay nắm lấy cổ áo phía sau của Hạ Sơ Ý.
Hạ Sơ Ý bị nhấc lên như một con gà con.
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333 (tui có phây búc á :> trùng avt, gõ đúng Cẩm Mộ Mạt Đào là ra nhe)
“Anh làm gì vậy, Chu Khai, anh là kẻ man rợ, thả tôi xuống ngay!” Hạ Sơ Ý đạp chân, mặt đỏ bừng.
Trong tình huống khẩn cấp cô ấy còn không quên cầu cứu tôi: “Nhiên Nhiên, cứu tôi với!”
Ánh mắt của Kỷ Tư Đình nhìn tôi càng trở nên sâu thẳm hơn.
Tôi im lặng che mặt.
“Anh, em sẽ dẫn cô ấy về trước.”
“Ừ.”
Dưới tiếng hét của Hạ Sơ Ý, Chu Khai trực tiếp vác người đi.
Đúng vậy.
Là vác đi.
Tôi nhìn theo bóng lưng hai người họ, không khỏi cảm thán.
Giới trẻ, thể lực thật tốt.
“Ghen tị à?”
Ngẩng đầu lên, đúng lúc đối diện với ánh mắt khép hờ của Kỷ Tư Đình.
Bản năng sinh tồn khiến tôi lập tức lắc đầu: “Aida, anh nói gì vậy! Chồng tôi cũng không nhẹ đâu, tôi có gì mà ghen tị chứ!”
Hết cứu rồi!
Trời đất ơi!
5.
Suốt dọc đường, bầu không khí vô cùng căng thẳng. Kỷ Tư Đình im lặng lái xe, không nói một lời. Tôi cũng chẳng dám thở mạnh.
Dù sao thì việc quyến rũ người khác trước mặt bạn trai, tôi thực sự không có kinh nghiệm.
Chúng tôi cứ thế trở về nhà.
Kỷ Tư Đình từ từ tháo kính gọng vàng của mình ra, vẻ bình tĩnh nhìn tôi.
“Em gái Sương Sương, chị em và anh rể quen biết nhau lâu như vậy, bây giờ mới biết em chơi giỏi thế này đấy.”
“Lái xe Hummer của tôi, tiêu tiền của tôi, giờ còn muốn tán tỉnh em trai của tôi.”
“Tư An Nhiên, thời gian ở bên tôi, tôi đã đồng ý với em mọi yêu cầu. Còn gì chưa thỏa mãn, hả?”
Tôi mở miệng định nói nhưng lại không thể thốt ra lời nào.
Anh ấy… đúng là đã đồng ý với tôi mọi điều kiện, chỉ có điều là không thích tôi.
Tâm trí tôi lại dạt về những ngày đầu gặp Kỷ Tư Đình.
Việc xuyên sách đối với tôi là một cú sốc lớn. Khi đó tôi đang ngủ, không hề nghĩ rằng khi mở mắt ra mình sẽ bị một người đàn ông mặt đầy thẹo, trán như khắc chữ “Tôi là phản diện” đè lên người.
Tôi muốn hét lên nhưng bị bịt miệng. Tôi muốn vùng vẫy nhưng hai chân hai tay đều bị trói chặt.
Đó là lần đầu tiên trong đời tôi đối diện với nỗi sợ hãi và sự bất lực nguyên thuỷ của một người phụ nữ.
Khi đó, tôi vẫn không nhận ra mình đã xuyên sách. Trong lúc tuyệt vọng thì Kỷ Tư Đình từ trên trời rơi xuống.
Tôi còn nhớ rõ, Kỷ Tư Đình mặc bộ vest đen, tay đeo một chuỗi hạt Phật. Một đ.ấ.m mạnh mẽ từ tay phải của anh đã hạ gục người đàn ông đó nằm bẹp trên nền đất.
Anh dẫm một chân lên cánh tay của tên đó: “Dám gây chuyện trên địa bàn của tôi, đúng là hết thuốc chữa rồi.”
Tiếng kêu đau đớn của người đàn ông vang vọng khắp căn phòng.
Sau đó Kỷ Tư Đình tháo áo vest phủ lên người tôi, cúi người nhìn vào mắt tôi, nói: “Đừng sợ.”
Tôi phải thừa nhận, bên trong tôi vẫn có chút thán phục chủ nghĩa anh hùng.
Vì lúc đó mọi suy nghĩ và từng tế bào trong cơ thể tôi đều hét lên: Tôi muốn người đàn ông này.
Vì vậy khi anh ấy theo đúng cốt truyện trong sách hỏi tôi có muốn theo anh không, tôi đã đồng ý.
Dù tôi đã biết mình không phải là “người chính thức” của Kỷ Tư Đình trong cuốn sách.
Đúng vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thich-mot-chut/chuong-456-toi-khong-phai-nu-chinh-cua-the-gioi-nay.html.]
Tôi không phải là “người chính thức” của Kỷ Tư Đình.
Trong sách, Kỷ Tư Đình có một mối tình đầu từ thuở bé, một ánh trăng trắng.
Vì lý do gia đình, cô ấy đã đi du học ở nước ngoài vậy nên hai người họ mới chia tay.
Nhưng Kỷ Tư Đình vẫn mãi không quên được đoạn tình cảm này. Còn tôi chỉ là một công cụ để Kỷ Tư Đình khiến người khác ghen tị.
Một tháng nữa cô ấy từ nước ngoài trở về, cũng là lúc vai trò của tôi trong cuốn sách này kết thúc.
Lúc đó tôi nghĩ, dù sao cũng chỉ là một cuộc tình không có kết quả.
Kỷ Tư Đình đẹp trai, giàu có, tính cách dịu dàng, cơ thể hoàn hảo, tôi không có gì thiệt thòi cả.
Nhưng không ngờ Kỷ Tư Đình lại có tiêu chuẩn đạo đức cao như vậy!
Theo tính cách của cô gái nhỏ này, tôi đã phải giả vờ trong suốt mấy tháng qua. Kết quả mỗi ngày chỉ nhận được nụ hôn đầy ẩn nhẫn trước khi đi ngủ.
Có lẽ vì Kỷ Tư Đình cảm thấy có lỗi với tôi nên anh ấy không bao giờ từ chối bất cứ yêu cầu nào ngoài việc thích tôi.
Không nhớ lại thì thôi, nhớ lại là lại nổi cáu.
Nghĩ tôi đã quyết định đổi bạn trai rồi còn sợ bị lộ bản chất sao? Đến mức tôi nghĩ, chia tay sớm một tháng cũng chẳng sao cả!
Nghĩ vậy, tôi liền ngồi lên người Kỷ Tư Đình, kéo sợi chuỗi hạt Phật khiến tôi khó chịu mấy tháng qua ra, ném lên bàn.
Sau đó, thoăn thoắt mở cúc áo sơ mi, đè tay anh ra phía sau.
“Anh không biết tôi muốn gì sao?”
Kỷ Tư Đình nuốt nước bọt, có vẻ đang chờ đợi hành động tiếp theo của tôi.
Anh không nói gì, cũng không phản kháng.
Tôi cắn răng, tiến lại gần, thô lỗ hôn lên môi anh.
“Muốn làm việc này với anh lâu lắm rồi, dù sao cũng sắp chia tay, hôm nay tôi nhất định phải làm với anh!”
Bên tai nghe thấy một tiếng cười nhẹ.
Là… của Kỷ Tư Đình?
Vào lúc tôi đang chuẩn bị lùi bước thì sau đầu đột ngột bị giữ chặt.
“Còn chưa biết hôn sao mà còn dám la hét lớn như vậy?”
“Trước đây thấy em e dè như vậy, còn lo em sợ nên tôi luôn kiềm chế, không ngờ… thật sự lo thừa rồi.”
6.
Cuối cùng tôi cũng đã thành công.
Nhưng nói như vậy cũng không đúng lắm.
Kết quả hình như là Kỷ Tư Đình thành công mới đúng.
Bởi vì sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi chỉ cảm thấy từng bộ phận trên cơ thể mình như bị tháo rời rồi lắp ráp lại, như thể bị đánh một trận vậy!
Ngay cả tôi còn bị thương tổn cỡ này, không biết Hạ Sơ Ý còn sống sót không...
Tôi lập tức gửi tin nhắn cho cô ấy.
Tôi: [Chị em tốt, còn sống chứ?]
Hạ Sơ Ý: [Còn sống đây (cười khóc).]
Hạ Sơ Ý: [Hôm qua mình mới biết Kỷ Tư Đình và Chu Khai là anh em, đều tại mình lỡ lời làm lộ thân phận của cậu, anh ấy không làm khó cậu chứ?]
Tôi: [Không, nhưng mình đã chinh phục được anh ấy rồi! Haha.]
Sau khi tôi gửi tin nhắn, bên kia mất một lúc mới hồi âm.
Tôi để ý thấy trên điện thoại ban đầu hiện chữ “Đang nhập”, sau đó lại biến mất.
Một lúc sau Hạ Sơ Ý mới gửi tin nhắn lại.
Hạ Sơ Ý: [Mình biết mà, sức quyến rũ của chị tôi không ai có thể kháng cự, bất kể là đại thiếu gia hay người tu hành, đều phải quỳ phục dưới chân chị.]
Hạ Sơ Ý: [Nếu vậy thì chúng ta đừng đổi nữa, mình thấy bây giờ cũng khá ổn.]
Tôi: [Ừ, dù sao mình cũng chỉ còn một tháng nữa là rời khỏi, cứ tạm vậy đi.]
Kết thúc cuộc trò chuyện, tôi không còn để tâm đến chuyện này nữa. Dù sao thì cô ấy không giống tôi. Hạ Sơ Ý mới là người chính thức của Chu Khai.
Hạ Sơ Ý gặp Chu Khai khi gia đình cô gặp khó khăn, đang bị chủ nợ kéo đi trả nợ.
Chúng tôi có những trải nghiệm khá tương tự.
Chu Khai đã giúp Hạ Sơ Ý đuổi bọn côn đồ đi rồi sắp xếp một cuộc sống mới cho cô ấy. Khi đó mặc dù điều kiện của Chu Khai không tốt, nhưng anh lại rất tỉ mỉ.
Anh chăm sóc Hạ Sơ Ý như một công chúa.
Dọn dẹp, nấu ăn, giặt giũ tất cả đều do anh làm, không để Hạ Sơ Ý phải làm bất cứ việc gì, ngay cả việc uống nước lạnh.
Ngay cả khi “sức chiến đấu” quá mạnh cũng không phải là điểm yếu đối với đàn ông.
Vì vậy trong cuốn sách này, Chu Khai là một nhân vật rất được yêu thích.
Thậm chí được các độc giả bình chọn là người yêu lý tưởng số một. Chỉ cần Hạ Sơ Ý có thể chấp nhận Chu Khai. Cô ấy không có gì phải lo lắng.
Và sau đêm đó, tôi cũng không còn giữ kìm chế nữa, bắt đầu buông thả bản thân.
Nhưng tôi nhận thấy, khi tôi bắt đầu sống thật với chính mình thì mối quan hệ của tôi với Kỷ Tư Đình lại ngày càng tốt hơn.
Dù ban ngày anh ta có vẻ cứng nhắc bảo thủ, nhưng mỗi tối lại ghé sát tai tôi:
“Ngoan, thay bộ váy em mặc ban ngày đi, mặc lại cho tôi xem.”
“Không phải anh không thích sao?”
“Ừ, không thích ban ngày bị người khác nhìn thấy, thích ban đêm tự mình chiêm ngưỡng hơn."
Vẻ ngoài cấm dục của anh ta khiến tôi bắt đầu nghi ngờ không biết rốt cuộc những ngày tháng qua anh ta kiềm chế kiểu gì.
Cuộc sống cứ như này trôi qua khiến tôi đột nhiên quên mất.
Tôi không phải nữ chính của thế giới này.
Cho đến gần đây tôi mới phát hiện, Kỷ Tư Đình luôn có những biểu hiện lạ.